Thí sinh tìm hiểu thông tin tại Ngày hội tư vấn xét tuyển đại học 2022 do báo Tuổi Trẻ tổ chức tại TP.HCM - Ảnh: PHƯƠNG QUYÊN. Đáng chú ý, hiện có thí sinh đã trúng tuyển có điều kiện cả chục trường với nhiều ngành ở các phương thức xét tuyển sớm nhưng vẫn muốn
Tác giả: Hi Nguyệt Công Tử. Thể loại: Ngôn Tình, Trọng Sinh. Giới thiệu: Nhạc Thanh Dao là nữ minh tinh có danh tiếng, ít nhiều cũng là diễn viên tuyến 3, mức độ nổi tiếng vẫn là rất hôm nọ, cô đột nhiên trọng sinh về một năm trước. Sau đó không hiểu ra sao tai một
"Ông vua sòng bạc" Hà Hồng Sân luôn là đối tượng được truyền thông quan tâm với đời tư phong phú, có 4 đời vợ và 17 người con. Bên cạnh đó, tình trạng sức khỏe của ông cũng được không ít người chú ý.
Tưởng được lấy vợ 'hào môn thế gia', cuối cùng chú rể phải lập tức hủy hôn, đá cửa bỏ đi vì một yêu cầu bất ngờ của mẹ vợ. Ở thành phố Giai Mộc Tư (Hắc Long Giang, Trung Quốc), một hôn lễ đang diễn ra tưng bừng thì phát sinh mâu thuẫn vì yêu cầu của mẹ cô
Thật ra ngay từ đầu cô gái này xuất hiện là tôi đoán trước được rồi, chắc có lẽ tôi cũng có giác quan thứ 6 nhạy bén của mấy chị em phụ nữ nên mất vụ "trà xanh" này tôi đánh hơi siêu nhanh luôn. Đúng là muốn được gả vào hào môn thì cũng có áp lực riêng
Lê Tư của lúc trẻ được rất nhiều anh chàng đẹp trai theo đuổi, sẵn sàng bỏ ra số tiền lớn chỉ để có được trái tim của người đẹp. Có người chỉ vì muốn có được một buổi hẹn với cô mà sẵn sàng hứa tặng một chiếc du thuyền, tóm lại là Lê Tư của lúc
sT7Jq. Edit Su 🍀🍀🍀 29/10/2020Nhạc Thanh Dao đưa ly rượu trên tay cho Lưu Mộng Kỳ, vội vàng nói "Mình có chút việc phải đi trước ".Đứng ở gần toilet nam đợi một lúc vẫn không thấy Tiêu Chính Vũ ra ngoài, hỏi thăm một người vừa đi ra thì cô mới biết rằng bên trong không có ai Thanh Dao vừa ra tới sảnh chính, thì đúng lúc thấy Tiêu Chính Vũ đang mở cửa lên một chiếc xe Bentley rời đi. Cô vội vàng tới bãi đỗ xe, định lái xe đuổi theo. Nhưng khi ra tới nơi thì đã không thấy bóng dáng chiếc xe của Tiêu Chính Vũ đâu nữa. Nhắm mắt nhớ lại lúc ấy báo chí viết địa điểm xảy ra tai nạn giao thông, hình như là ở dưới một cây cầu vượt. Khi cô lái xe tới nơi, vụ tai nạn đã xảy ra. Xe của Tiêu Chính Vũ đâm vào trụ cầu, hình dáng đầu xe đã bị biến dạng méo mó. Trong tin tức nói là anh ta vì né một chiếc xe vận tải lớn nên mới xảy ra tai nạn giao thông. Đoạn đường này tương đối vắng, buổi tối ít người qua lại, cho dù có xảy ra tai nạn thì cũng không ai biết. Nhạc Thanh Dao xuống xe, ở ngoài đập đập cửa xe, gọi vài tiếng "Tiêu tổng! Tiêu tổng! ".Người trong xe đã bị thương ở đầu, máu chảy đầy mặt, ý thức mơ hồ. Kéo mãi cũng không thể mở được cửa xe, cửa kính phía trước đã bị vỡ nát. Nhạc Thanh Dao quay lại xe của mình, lấy ra bộ dụng cụ dự phòng, để nguyên cả người mặc váy trèo lên trên đầu xe của Tiêu Chính Vũ, gạt bỏ hết phần kính vỡ. Tiêu Chính Vũ ở trong xe mở nửa con mắt, ý thức đang rơi vào trạng thái hỗn độn. Nhạc Thanh Dao đập hồi lâu mới đập được một lỗ thủng trên cửa xe, duỗi tay vào trong xe, lắc lắc người anh "Tiêu tổng, anh mau tỉnh lại ".Tiêu Chính Vũ nâng nâng tay, Nhạc Thanh Dao liền bắt lấy tay anh "Nhanh, mau ra ngoài! ".Không có thời gian gọi điện thoại cầu cứu, bởi vì chờ không được, cô xem trong báo chí thì chiếc xe này sẽ nổ mạnh. Hiện tại đầu xe đã bắt đầu bốc khói, có thể cháy bất cứ lúc nào. Đầu Tiêu Chính Vũ đang bị thương, ý thức rất mơ hồ, không có cách nào dùng chân tay để bò ra ngoài. Nhạc Thanh Dao quỳ gối trên đầu xe, tiến nửa người vào, đè đè lên ổ khóa ở cạnh ghế điều khiển, cửa xe không hề có phản ứng, chắc là đã bị hỏng rồi. Cửa xe không mở được, biện pháp duy nhất chính là cứu người ra từ cửa sổ. Nhạc Thanh Dao giữ nguyên tư thế, hai tay vòng qua cánh tay của Tiêu Chính Vũ, vừa ôm vừa kéo anh ra phía ngoài. Cô dùng hết sức lực kéo Tiêu Chính Vũ từ chỗ ngồi lên, người anh bị vướng vào tay lái, không dễ mà kéo ra được. "Bà ơi!" Nhạc Thanh Dao dùng sức kéo nhưng tay lái vẫn trước sau như một chắn ở giữa hai người. Cánh tay của cô đã bị thương vài chỗ, máu từ làn da non mịn đã bắt đầu chảy ra ngoài. Nhạc Thanh Dao cầm cờ lê lên tiếp tục đập cửa, mở rộng lỗ thủng ở cửa xe trước, lại chui nửa người vào trong, tránh phía tay lái mà ôm Tiêu Chính Vũ kéo ra ngoài. Khói ở đầu xe càng ngày càng đậm, hai chân Tiêu Chính Vũ vẫn còn ở trong xe. Nhạc Thanh Dao quỳ hai đầu gối lên thân xe cực nóng, duỗi thẳng eo, cuối cùng cũng ôm được Tiêu Chính Vũ ra ngoài. Nhạc Thanh Dao hồng hộc thở phì phò, máu trên đầu Tiêu Chính Vũ dính đầy vào váy cô. Khói xe bao phủ hai người khiến cô bị sặc, ho khù Thanh Dao nhảy xuống khỏi đầu xe, kéo Tiêu Chính Vũ xuống dưới. Toàn bộ cơ thể Tiêu Chính Vũ đều đè lên người khiến cô lảo đảo lùi về phía sau vài bước, ngã ở trên mặt đất. Còn Tiêu Chính Vũ thì ngã đè lên người cô. Đau chết mất......Làn khói ở đầu xe thoáng nổi lên ngọn lửa, Nhạc Thanh Dao cắn răng chịu đựng, run rẩy chống tay ngồi dậy. Trong đầu cô lúc này chỉ có một suy nghĩ duy nhất chính là mau đi xa khỏi chỗ này, nếu không ngọn lửa bùng lên sẽ bao phủ cả hai người. Nhạc Thanh Dao ôm Tiêu Chính Vũ, run run rẩy rẩy đứng lên, vòng qua cánh tay anh, từng bước kéo đi xa. Qua vài phút, đằng sau vang lên một tiếng nổ, chiếc siêu xe hàng trăm vạn bị chìm trong ánh lửa. Nhạc Thanh Dao cùng Tiêu Chính Vũ cũng bởi vì sức nổ mạnh của chiếc xe mà bị ngã trên mặt đất. Quay đầu nhìn lại ngọn lửa phía xa, Nhạc Thanh Dao đột nhiên thở dài nhẹ nhõm, cuối cùng cũng đã cứu được người. Ngày hôm sau, tin tức nổi bật trên các tờ báo với tiêu đề "Tổng giám đốc tập đoàn Truyền Kỳ xảy ra tai nạn giao thông, chiếc siêu xe bị cháy thành tro, sống chết chưa rõ".Tối hôm qua, Nhạc Thanh Dao nhìn Tiêu Chính Vũ được xe cứu thương đưa đi, sau đó liền tự lái xe về nhà, lăn lên giường ngủ ngay lập tức. Giấc ngủ này liền ngủ tới giữa trưa. Ngoài cửa có người gõ cửa, Nhạc Thanh Dao đi ra mở cửa. Người ngoài cửa nhìn thấy cô, trợn mắt há hốc mồm. Nhạc Thanh Dao quơ quơ tay "Choáng váng hả?"."Dao tỷ, chị........ " Vu Tĩnh Lan ở ngoài cửa dùng ánh mắt hoảng sợ mà nhìn cô. Nhạc Thanh Dao nhìn lại bản thân mình, vẫn mặc bộ váy dự tiệc ngày hôm qua, váy rất bẩn, còn dính máu không biết ở đâu, trên cánh tay còn có vết thương. Hôm qua sau khi cô trở về, thể lực đã bị tiêu hao quá nhiều. Vốn chỉ định nằm trên sô pha nghỉ ngơi một lát, ai ngờ lại ngủ mất, không tắm rửa, cũng chưa xử lý vết thương. "Chị, chị không có chuyện gì chứ?" Vu Tĩnh Lan hỏi Nhạc Thanh Dao nhàn nhạt nói "Không có gì đâu"."Tại sao lại bị như thế này?"Nhạc Thanh Dao nghĩ một lúc "Nói ra có khi em sẽ không tin, đêm qua chị đã diễn một bộ phim bom tấn Hollywood, còn là vai nữ chính".Vu Tĩnh Lan"........."Dao tỷ, chị thật sự không có vấn đề gì chứ? Nhạc Thanh Dao sửa soạn lại bản thân, sau đó lái xe tới phim trường. Nếu Vu Tĩnh Lan không nhắc nhở, có khi cô đã quên mất hôm nay mình phải quay phim. Một bộ phim hiện đại, cô chỉ đóng vai phụ nho nhỏ. Trong đoàn phim từ lớn đến nhỏ đều đang thảo luận về sự cố tai nạn giao thông ngày hôm qua của tổng giám đốc tập đoàn Truyền Kỳ. "Thật là nguy hiểm, xe của anh ta đã bị cháy thành tro"."Thế người đâu? Giờ sao rồi? ""Nghe nói anh ta tự đập cửa xe để bò ra ngoài, tránh được một kiếp nạn. Hiện tại vẫn đang cấp cứu ở bệnh viện, tình huống cụ thể thì vẫn chưa biết được ".Nhạc Thanh Dao ở bên cạnh nghe thấy, haha, với bộ dạng của anh ta ngày hôm qua mà còn đập được cửa xe? Nhưng nếu Nhạc Thanh Dao đứng ra nói người là do cô cứu, chắc cũng không ai tin. Hơn nữa, cô cũng không tin bản thân mình ngày hôm qua lại làm chuyện nguy hiểm như vậy. Chắc với tình trạng ngày hôm qua của Tiêu Chính Vũ, anh ta cũng không nhớ được là ai đã cứu mình. Quay xong, Nhạc Thanh Dao nhận được tin nhắn của Viên Hàng, nói tối nay cùng nhau ăn cơm. Lúc này, cô cùng Viên Hàng vẫn đang yêu đương. Hai người quen biết cũng bởi vì nơi ở của hai người không xa nhau. Vì xe Nhạc Thanh Dao phải đem đi sửa một tuần, cô mỗi ngày đều đi nhờ xe Viên Hàng, dần thân thiết. Sau đó thì trở thành người yêu. Đã biết trước chuyện xảy ra một năm sau, Nhạc Thanh Dao một phút cũng không muốn ở bên Viên Hàng với thân phận bạn gái. "Viên Hàng, chúng ta chia tay đi ". Trong nhà ăn yên tĩnh, Nhạc Thanh Dao đăng ăn bít tết, đột nhiên ngẩng đầu nói. Viên Hàng ngẩn người, không biết chuyện gì xảy ra "Làm sao vậy? Có phải mấy ngày hôm nay anh không tìm em nên em nổi giận không?".Nhạc Thanh Dao nói thêm "Không phải, là do em có mới nới cũ"."Ai?"Nhạc Thanh Dao nghĩ một lát, nói tên một người "Tiêu Chính Vũ."Viên Hàng cười lạnh "Em nghĩ hắn sẽ thích em?""Khả năng này tuy nhỏ nhưng em cảm thấy em thích hắn nhiều hơn so với thích anh". Nhạc Thanh Dao nói Viên Hàng "..........."Nhạc Thanh Dao đứng lên "Cứ quyết định vậy đi, em đi trước ".Viên Hàng giữ chặt tay cô, nghiêm túc nhìn cô, nói "Em có thể đừng phát điên nữa được không?"." Vậy anh muốn em như thế nào? "Viên Hàng hít sâu một hơi "Chuyện em muốn chia tay là thật hay giả? ""Xin hỏi, có chỗ nào giống như là giả?""Nhạc Thanh Dao!!! ".Nhạc Thanh Dao thực sự rất khó mà giải thích rõ ràng, cô nghiêm túc mà nhắc lại" Em thực sự rất nghiêm túc".Viên Hàng hung hăng nhìn chằm chằm cô, sau đó đột nhiên chuyển đề tài "Liệu có phải là em tự mình đa tình? ""Hả? ""Hình như tôi cũng chưa từng tỏ tình với em".Viên Hàng buông lỏng tay cô, đứng lên, cao hơn so với cô một đoạn, "Cho nên em không cần phải nói chia tay với tôi, bởi vì chúng ta chưa từng ở bên nhau ".Những lời này......tương đối lưu manh. Nhưng Nhạc Thanh Dao cũng chẳng còn gì muốn nói. Nhưng mà, tra nam đã thừa nhận việc bọn họ chưa từng ở bên nhau, Nhạc Thanh Dao đột nhiên cảm thấy nhẹ khi cùng Viên Hàng vạch rõ khoảng cách, Nhạc Thanh Dao đổi một căn hộ khác. Cách căn phòng cũ xa vạn dặm, đi làm không cùng đường với Viên Hàng, có thể nhắm mắt làm Thanh Dao vừa mới đem đồ dọn vào nhà mới, trợ lý Vu Tĩnh Lan và bạn tốt Lưu Mộng Kỳ đều tới giúp cô dọn dẹp."Thanh Dao, việc chia tay với Viên Hàng thực sự là rất đúng đắn". Sau khi Lưu Mộng Kỳ nghe tin Nhạc Thanh Dao chia tay với Viên Hàng liền nói, "Rất nhiều lần mình thấy hắn ta và Dư Hân Khiết cực kỳ thân mật, nói không chừng, đã sớm có chuyện mờ ám...""Vậy sao cậu không nói sớm? ""Mình sợ cậu đau lòng mà ".Nhạc Thanh Dao"........"Vu Tĩnh Lan nói "Nữ nhân như Dư Hân Khiết, chắc là đàn ông ai cũng thích."Lưu Mộng Kỳ không đồng ý "A, nếu chị là đàn ông thì chị sẽ không thích cô ta. Khuôn mặt đó tuy đẹp nhưng không biết đã ngủ với biết bao nhiêu người... ""Đàn ông chính là loại phàm tục ". Nhạc Thanh Dao nóiLưu Mộng Kỳ giơ ngón tay cái lên "Xuất sắc ".Lúc này, chuông cửa vang lên. Vu Tĩnh Lan ra mở cửa, đứng ngoài cửa là 3,4 người đàn ông tây trang chỉnh tề, nhìn dáng vẻ rất có địa vị "Các anh là?"Người đàn ông lớn tuổi đi đầu hỏi "Xin hỏi, có phải tiểu thư Nhạc Thanh Dao ở đây không?"Nhạc Thanh Dao nghe được tên của mình, từ phòng bếp nhô đầu ra "Có ".Người đàn ông lễ phép nói "Xin chào Nhạc tiểu thư, là Tiêu tiên sinh bảo chúng tôi tới đây tìm ngài.""Tiêu Chính Vũ? ""Vâng, đúng vậy."Nhạc Thanh Dao từ phòng bếp đi ra, "Chuyện gì?"Người đàn ông mang theo ý cười nói "Tiêu tiên sinh nói muốn cảm ơn ngài, nên có gửi tặng chút quà."Nói xong, người đàn ông ra hiệu cho 3 người trẻ tuổi phía sau. Bọn họ cầm trên tay túi lớn túi nhỏ, trên những cái túi ấy đều có logo của các nhãn hiệu nổi tiếng. Nội tâm Nhạc Thanh Dao Này mà là món quà nhỏ? "Quà đã đưa tới, chúng tôi không quấy rầy nữa."Người đàn ông nói xong thì liền cùng mấy người trẻ tuổi kia rời đi. Lưu Mộng Kỳ nhìn đống quà vừa được đưa tới, đôi mắt mở to hết cỡ "Oa! Túi LV kìa, dây chuyền kim cương, còn có hoa tai, cả mỹ phẩm dưỡng da của Laprairie, chỗ này ước chừng giá trị cũng phải hơn trăm vạn đó. "Sau khi hết kinh ngạc, Lưu Mộng Kỳ cùng Vu Tĩnh Lan đều dùng ánh mắt không thể tin tưởng được mà nhìn Nhạc Thanh đầu edit, có gì sai sót mong mọi người thứ lỗi. Nếu phát hiện lỗi sai chính tả hoặc câu văn không đúng thì các bạn hãy cmt để mình sửa nhé. Cảm ơn mọi người đã đọc. Nhớ nhấn 🌟 cho mình nha❤
Edit Su 🍀🍀🍀 02/11/2020"À, được rồi." Quan Cảnh Hoa mới vừa đi ra hai bước, quay đầu lại hỏi "Tiêu tổng, ngài đã biết bạn gái cùng ngài tham dự tiệc hôm đó rồi chứ." Mỗi khi tham gia tiệc tối đàn ông đều sẽ mang theo bạn gái, đã kết hôn thì sẽ đưa vợ mình tham gia, mà Tiêu Chính Vũ lại độc thân. Tiêu Chính Vũ còn không có chú ý tới việc này, "Ai?" "Dư Hân Khiết." Quan Cảnh Hoa nói. Dư Hân Khiết là một nữ minh tinh giới giải trí, lại là nữ thần quốc dân, cùng đi Tiêu Chính Vũ tham dự tiệc tối thực sự quá thích hợp. "Ai quyết định?" "Phó tổng, hắn nói chỉ là đề cử, đồng ý chọn hay không vẫn là ngài quyết định." Quan Cảnh Hoa thật cẩn thận mà quan sát đến vẻ mặt của Tiêu Chính Vũ "Ngài có sự lựa chọn khác rồi sao?" Tiêu Chính Vũ lơ đãng nhìn lướt qua ảnh chụp trong tập tài liệu trên tay, "Không, chọn cô ta đi." Lễ kỉ niệm 20 năm của tập đoàn Truyền Kỳ nhất định sẽ có một nửa người giới giải trí tới tham gia tiệc tối. Biết được Nhạc Thanh Dao sẽ đến tham gia, Chu Tuệ Tâm cố ý phái người tặng Nhạc Thanh Dao một bộ lễ phục, là một bộ váy dài cúp ngực màu rượu đỏ, đơn giản nhưng xa hoa. Nhạc Thanh Dao mặc vào lễ phục xong, Vu Tĩnh Lan nói "Dao tỷ, chị mặc bộ váy này, không thua kém Dư Hân Khiết một chút nào." Lưu Mộng Kỳ đưa chiếc túi LV hàng fake của mình cho cô, "Cái này tuy 99% giả, cậu cầm đi, người bình thường sẽ không nhận ra, vừa vặn cũng hợp với bộ váy của cậu." Nhạc Thanh Dao dở khóc dở cười. "Đều tại cậu, Tiêu tổng người ta tặng quà cho cậu, thế mà lại ngốc nghếch đem trả lại, nếu không thì cần gì dùng tới hàng giả này." Vu Tĩnh Lan vẻ mặt áy náy, "Đều do em, biết vậy sẽ không nói ra trước mặt Dư Hân Khiết." Nhạc Thanh Dao đưa túi cho Lưu Mộng Kỳ, "Hai người cũng đừng tự trách, người ta là nữ thần của vạn người, chắc lúc đó sẽ rất bận rộn, không rảnh quan tâm mình đâu." Lưu Mộng Kỳ thở dài một hơi, "Tùy cậu vậy." Lễ kỉ niệm 20 năm của tập đoàn Truyền Kỳ tổ chức ở đại sảnh của một khách sạn 6 sao, được trang trí đẹp đẽ quý giá kim bích huy hoàng, treo mấy cái đèn thủy tinh hơn một ngàn bóng khiến cho đại sảnh chiếu sáng như ban ngày. Trong đại sảnh đều là nhân vật nổi tiếng trong giới giải trí, tùy tiện quét liếc mắt một cái cũng biết tên. Nhạc Thanh Dao cùng một người khác cùng công ty có chút danh tiếng trong giới nghệ sĩ nam tham gia tiệc tối, nam nghệ sĩ muốn cùng các đạo diễn, nhà làm phim nói chuyện, Nhạc Thanh Dao không muốn đi theo, liền tìm cái góc ngồi ngây ngốc. Khi nhân vật chính Tiêu Chính Vũ cùng nữ thần quốc dân Dư Hân Khiết lên sân khấu, chói mù mắt một đám người, thực sự là trai tài gái sắc. Nếu không phải biết hôm nay là Lễ kỉ niệm 20 năm của tập đoàn Truyền Kỳ, mọi người còn tưởng rằng đây là lễ đính hôn của hai người bọn họ. Tiệc tối chính thức mở màn, đầu tiên là từ chủ tịch tập đoàn Truyền Kỳ đọc diễn văn, sau là tổng giám đốc Tiêu Chính Vũ lên tiếng. Nhạc Thanh Dao đứng ở xa xa bên ngoài mà nhìn lên Tiêu Chính Vũ đang nói trên đài. Không biết có phải ảo giác hay không, có vài giây Nhạc Thanh Dao cảm thấy tầm mắt Tiêu Chính Vũ dừng ở trên người mình. Phần diễn thuyết qua đi, trong đại sảnh vang lên đoạn nhạc phương Tây. Bạn đi cùng Nhạc Thanh Dao cũng không biết đi đã đi đâu, Nhạc Thanh Dao cũng lười đi tìm. "Nếu không thích những trường hợp này, vì sao không dứt khoát từ chối?" Nhạc Thanh Dao nghiêng đầu, thấy Tiêu Chính Vũ đứng bên cạnh, theo bản năng mà nhìn quanh anh, không thấy Dư Hân Khiết. Cô hơi hơi nâng cằm lên, "Anh làm sao biết tôi không thích?" "Cô thích?" "Không thích." Tiêu Chính Vũ nhìn thoáng qua ly rượu vang đỏ trên tay cô, "Cầm rượu, đừng đi lung tung." Nhạc Thanh Dao nhớ tới cảnh tượng lần đầu tiên gặp anh ta, cười nhẹ, "Yên tâm, lần này sẽ không làm đổ vào người anh đâu." "Tôi sợ cô làm đổ vào người khác." Nhìn phía trước thấy Dư Hân Khiết đang đi tới bên này, Nhạc Thanh Dao nhìn lướt qua mấy đôi nam nữ đang khiêu vũ trong sảnh, nói với Tiêu Chính Vũ "Tôi có vinh dự nhảy một điệu với anh không?" Tiêu Chính Vũ không trả lời, vươn tay phải, Nhạc Thanh Dao đặt tay vào lòng bàn tay anh. Tiêu Chính Vũ lấy ly rượu trên tay Nhạc Thanh Dao ra để một bên, nắm tay cô đi tới chính giữa đại sảnh. Một tay dắt, mặt khác một bàn tay đặt ở sau lưng cô, "Chuẩn bị tốt chưa?" Nhạc Thanh Dao đem tay trái đặt lên đầu vai anh, "Rồi." Hòa vào âm nhạc, Tiêu Chính Vũ cùng Nhạc Thanh Dao nhảy điệu Waltz nhẹ nhàng. iệu Walt. Váy Nhạc Thanh Dao nhảy điệu Waltz quá thích hợp, làn váy di chuyển theo bước chân, uyển chuyển nhẹ nhàng giống như con bướm tung bay. Tổng giám đốc tập đoàn Truyền Kỳ khiêu vũ cùng một nữ diễn viên vô danh, còn làm lơ bạn gái đêm nay là Dư Hân Khiết ở một bên, khiến cho không ít người nghị luận. Nhạc Thanh Dao khiêu vũ, tầm mắt ngẫu nhiên đảo qua Dư Hân Khiết bên kia hận không thể bóp nát cái ly trên tay, tâm trạng cô trở nên rất tốt. Nếu không có nhiều vị lão làng trong giới giải trí ở đó, Dư Hân Khiết phỏng chừng muốn nổi giận. "Cô có chắc là mình biết khiêu vũ không vậy?" Tiêu Chính Vũ hỏi. Nhìn bên ngoài có vẻ như là một màn phối hợp thực hoàn mỹ, nhưng trên thực tế, Tiêu Chính Vũ đã bị cô dẫm chân mười mấy lần. Nhạc Thanh Dao vẻ mặt đứng đắn, " Nói ra có thể anh không tin, kỳ thật tôi đã từng học một khóa chuyên môn về Waltz." Khi nói chuyện, Nhạc Thanh Dao lại lần nữa dẫm lên chân anh, Tiêu Chính Vũ mặt không đổi sắc mà dẫn bước chân cô nhảy chính xác, "Lần sau tìm giáo viên chuyên nghiệp chút." "Đau?" " Cô nói xem?" Nhạc Thanh Dao nheo đôi mắt cười cười, "Nhịn một chút sẽ vượt qua thôi." Tiêu Chính Vũ nhìn bộ dạng nheo đôi mắt cười của cô, bên môi cũng hiện lên ý cười. Tới phần sau, Nhạc Thanh Dao càng nhảy càng quen, thế là không dẫm phải chân Tiêu Chính Vũ nữa. Nhảy một điệu xong, Dư Hân Khiết hàm chứa cười đi tới, "Hai người vừa rồi nhảy khá tốt." Nhạc Thanh Dao cũng cười đáp lại cô ta, "Kỳ thật, là Tiêu tổng dẫn dắt tốt." Dư Hân Khiết đánh giá toàn thân Nhạc Thanh Dao một chút, "Đúng rồi, Thanh Dao, không phải Tiêu tổng tặng cô một cái túi LV sao? Sao không mang tới đây." Nhạc Thanh Dao nhìn nhìn Tiêu Chính Vũ, " Cô hỏi anh ta đi." Dư Hân Khiết nhìn về phía Tiêu Chính Vũ, Tiêu Chính Vũ nhàn nhạt nói " Cô ấy không thích." Nhạc Thanh Dao cũng không nghĩ tới Tiêu Chính Vũ sẽ giải thích giúp cô, thuận theo anh nói nói " Vì thế lần sau muốn đưa gì cho em thì nhớ kiếm thuứ em thích." Dư Hân Khiết lại lần nữa bị vả mặt, nhưng là ở trước mặt Tiêu Chính Vũ, cô ta vẫn làm bộ ôn nhu thiện lương, "Tiêu tổng, lão tổng của chúng ta vừa rồi nói tìm anh có chút việc, chúng ta cùng đi qua đi." Nhạc Thanh Dao nhìn Tiêu Chính Vũ bị Dư Hân Khiết dẫn đi, kỳ thật có ngu cũng nhìn ra được, Dư Hân Khiết thích Tiêu Chính Vũ. Nghe Lưu Mộng Kỳ nói, cô ta có thể làm bạn gái Tiêu Chính Vũ tham dự tiệc tối, cũng là âm thầm dùng thủ đoạn. Nhạc Thanh Dao bưng rượu ra đại sảnh, ngồi ở bên ngoài hoa viên ngắm ánh trăng trong chốc lát, thẳng đến khi tiệc tối kết thúc. Tiếp khách quý rời đi hết, Tiêu Chính Vũ cuối cùng mới đi. Nhạc Thanh Dao đi ở phía trước Tiêu Chính Vũ và Dư Hân Khiết, khi xuống cầu thang ra khỏi khách sạn, cả người cô lảo đảo, a lên một tiếng. Tiêu Chính Vũ vừa lúc đỡ lấy cô, nhìn qua giống như là đang ôm. Trong mắt Dư Hân Khiết mang theo tức giận, nhưng vẫn giả vờ hỏi han ân cần, "Thanh Dao, cô không sao chứ?" "Có, chân bị trẹo rồi."Cánh tay Nhạc Thanh Dao bám lấy bả vai Tiêu Chính Vũ, động tác thực thân mật. Tiêu Chính Vũ hỏi "Có thể đi được hay không?" "Không thể." Dư Hân Khiết duỗi tay lại đỡ, "Tôi đỡ cô đi xuống." Dư Hân Khiết mới vừa chạm vào người, cô hét to một tiếng, "Đau quá!" Dư Hân Khiết trợn trắng mắt liếc nhìn một cái, Tiêu Chính Vũ đem cả người cô bế lên, đi xuống cầu thang. Chân Nhạc Thanh Dao thực sự bị trẹo, chỗ chân khớp xương hồng một mảng, "Xem ra, tôi không thể lái xe rồi." Tiêu Chính Vũ nói "Tôi đưa cô trở về." "Không, không cần, anh đưa Hân Khiết trở về đi. Tôi tự mình lái xe cũng được." Tiêu Chính Vũ nói với Quan Cảnh Hoa phía sau " Tìm xe khác đưa Dư tiểu thư trở về." " Vâng, thưa Tiêu tổng."________Lần đầu edit, có gì sai sót mong mọi người thứ lỗi. Nếu phát hiện lỗi sai chính tả hoặc câu văn không đúng thì các bạn hãy cmt để mình sửa nhé. Cảm ơn mọi người đã đọc. Nhớ nhấn 🌟 cho mình nha❤
Edit Su ???????????? 29/10/2020 Nhạc Thanh Dao từ giữa cơn ác mộng tỉnh lại, cả người đầy mồ hôi mộng, cô bị ngã xuống từ sân thượng tầng rằng là mộng, nhưng đây là sự thật đã xảy ra 3 ngày khi bị ngã xuống từ tầng thứ 12, cô mở to mắt phát hiện mình vẫn còn không phải là năm 2016, mà là năm ra là cô đã sống lại, sống lại trở về 1 năm chuyện xảy ra bên cạnh đều giống như thước phim điện ảnh tua lại, giống nhau như Thanh Dao rời giường thay đổi quần áo, rửa mặt rồi lái xe trở về công là người của Nhạc Âm truyền thông, gia nhập giới giải trí đã 3 năm, không có một đêm bạo hồng, cũng không có tin đồn xe đỗ ở tầng ngầm gần công ty, Nhạc Thanh Dao cầm túi xuống đến cửa công ty đã thấy một đám paparazzi đứng chật như tỷ của Nhạc Âm truyền thông là Dư Hân Khiết mang theo vẻ mặt tươi cười trả lời các câu hỏi phỏng âm ôn nhu, cử chỉ ôn nhã, không hổ là người được bình chọn làm Nữ thần quốc đàn ông bên cạnh Dư Hân Khiết là người đại diện của cô ấy - Viên Hàng, đồng thời cũng là bạn trai của Nhạc Thanh người yêu đương cũng không công khai, Viên Hàng nói là vì tiền đồ tương lai của Nhạc Thanh nữ diễn viên công khai chuyện tình cảm thì chính là tự đạp đổ bát cơm của Nhạc Thanh Dao không cảm thấy việc không công khai tình cảm thì bát cơm của cô sẽ Thanh Dao đi vòng qua đám paparazzi, Dư Hân Khiết nhìn thấy cô còn vẫy vẫy tay chào Thanh Dao cũng mỉm cười đáp với Dư Hân Khiết, Nhạc Thanh Dao đã từng cảm thấy cô ta là nữ thần, lớn lên xinh đẹp, gia cảnh giàu có, đi du học nước ngoài, có bằng thạc sĩ tài ràng là có thể dựa vào tài năng kiếm cơm, sau cùng vẫn là dựa vào nhan chuyện xảy ra 3 ngày trước đã khiến Nhạc Thanh Dao cảm thấy Dư Hân Khiết hẳn là nữ ma đầu khoác da tối 3 ngày trước, các cô quay chụp tại một khu nhà cũ, đến khi Nhạc Thanh Dao lái xe về nhà, tìm mãi không thấy điện thoại đâu, cô nghĩ chắc mình đã bỏ quên ở phòng hóa lái xe trở lại phim trường, mở cửa phòng hóa trang thì thấy được một chuyện đáng thấy tay Dư Hân Khiết cầm dao đầy máu, Viên Hàng giữ chặt một người đàn ông nằm trên mặt đất, ngực người đàn ông đó không ngừng chảy máu, đôi mắt trợn tròn, đã xách trên tay Nhạc Thanh Dao rơi xuống đất, Viên Hàng và Dư Hân Khiết đồng loạt nhìn về phía cô. Nhạc Thanh Dao đứng yên, thật lâu sau mới mở miệng "Viên Hàng, anh, anh đang làm gì vậy?".Viên Hàng buông lỏng người đàn ông nằm trên mặt đất, ngực phập phồng dữ dội, trên mặt anh ta cũng dính họ đã giết người...!Dư Hân Khiết nắm chặt con dao trong tay, nói với Viên Hàng "Viên Hàng, mau giữ cô ta lại!".Viên Hàng hô hấp dồn dập "Cô ấy sẽ không nói ra ngoài đâu"."Tôi bảo anh giữ cô ta lại!"- Dư Hân Khiết hét Thanh Dao có ngu cũng biết Dư Hân Khiết đang muốn giết người diệt nhìn về phía Viên Hàng thấy anh đang do dự."Giữ cô ta lại, nếu không tôi và anh đều không có kết cục tốt".Viên Hàng đi tới, nhìn Nhạc Thanh Dao "Thanh Dao, em...!sẽ không nói chuyện này ra ngoài, đúng không? " Nhạc Thanh Dao trong đầu trống rỗng, nếu đây là một cơn ác mộng, sao không cho cô tỉnh lại sớm một mà sự thật trước mắt nói với Nhạc Thanh Dao rằng đây thực sự không phải ác mộng "Tại...!Tại sao lại giết người?".Viên Hàng chỉ vào người đã chết nằm trên đất"Là hắn đáng chết, thật đó...!Em phải tin anh"."Viên Hàng, giữ chặt lấy cô ta!"- Dư Hân Khiết quát Viên Hàng thực sự rất khẩn trương, hắn cầm cánh tay Nhạc Thanh Dao, bộ mặt dữ tợn nói "Em mau thề, thề sẽ không nói chuyện này ra ngoài đi".Dư Hân Khiết nói "Giết cô ta!" Dư Hân Khiết cầm dao tiến tới, phản ứng đầu tiên của Nhạc Thanh Dao là giãy khỏi tay Viên Hàng, chạy tới cuối hành Hàng và Dư Hân Khiết ở phía sau đuổi theo, cuối hành lang là cầu chạy một mạch lên tầng thượng, nhưng không còn đường để Hàng nhìn cô chằm chằm "Thanh Dao, em mau thề đi, em sẽ không nói chuyện này ra ngoài." Nhạc Thanh Dao đứng sát sân thượng, run run nói" lEm thề,...sẽ không nói chuyện này ra ngoài." "Không, có thề cũng vô dụng".Dư Hân Khiết từng bước tiến lại gần "Cô nhất định phải chết." Nhạc Thanh Dao lùi lại phía sau mấy bước, dưới chân không có gì, cô trượt chân rơi khi tỉnh lại thì đã ở năm Thanh Dao bước vào văn phòng của người đại diện La Hương Di, gọi một tiếng "Di tỷ".La Hương Di lấy ra một tập kịch bản "Công ty gần đây nhận một kịch bản cung đấu, có nhân vật phù hợp với em, em xem xem có được không?".Nhạc Thanh Dao tiếp nhận kịch bản, mở ra, ngẩng đầu hỏi"Là nhân vật nào vậy?"."Liên Hoàn".Nhạc Thanh Dao mở kịch bản, tìm thấy nhân vật phần giới thiệu thì Liên Hoàn là một phi tử mới được sắc phong vì có tài năng đánh đàn cho nên hoàng đế rất sủng ngày vui chẳng thể kéo dài, ở tập thứ 8 nàng bị hủy dung, sau đó thất sủng liền nghĩ không thông liền tự vật này có thể coi là vai nữ thứ 5."Thế nào? Em có muốn nhận hay không? " - La Hương Di hỏi "Nữ chính do ai diễn vậy?" "Dư Hân Khiết".Quả nhiên là cô ta, Nhạc Thanh Dao nhìn phần giới thiệu của nhân vật nữ kịch bản này, đây là nhân vật độc ác nhất, ỷ vào việc Hoàng Hậu là cô mẫu của mình mà luôn nhằm vào nữ chính."Nữ thứ do ai diễn?" La Hương Di nói "Vẫn còn chưa quyết định." "À...!"- Nhạc Thanh Dao gật gật đầu."Em có hứng thú?" "Có cũng vô dụng, quyền quyết định cũng đâu phải của em." Nhạc Thanh Dao để kịch bản vào túi xách."Kịch bản này em sẽ xem lại, qua hai ngày nữa sẽ báo cho chị".La Hương Di thở dài "Chị cũng muốn tranh thủ lấy cho em một vai nữ kỹ thuật diễn, các phương diện của em đều không tệ, tích lũy đầy đủ vẫn sẽ có cơ hội hot lên".Nhạc Thanh Dao cười cười, không nói trước, cô thật sự có nhận kịch bản nữ chính nhưng đêm đó đạo diễn liền gọi cô đi bồi ăn đi, lão đạo diễn đầu to tai lợn cũng không quanh co, trực tiếp động tay động chân với cô, cô đương nhiên liền phẫn nộ bỏ hôm sau, đạo diễn liền tuyên bố đổi nữ chính mới, cô với vai nữ chính từ đó vô duyên."Đúng rồi, ngày mai là sinh nhật của tổng giám đốc, em đã chuẩn bị lễ phục xong chưa?"-La Hương Di đột nhiên nhớ tới chuyện này, dưới chướng cô có vài nghệ sĩ, cô không thể quan tâm hết, lúc này mới nhớ tới."Quần áo thì mặc bộ váy đêm từ thiện lúc trước là được"."Đêm từ thiện? Không phải là tháng 10 sao?".Nhạc Thanh Dao lúc này mới phản ứng giờ đang là tháng 3 năm 2015, đêm từ thiện là tháng sửa lại lời nói "A...!Cái em nói là bộ lễ phục tham gia liên hoan phim lần trước." La Hương Di đỡ mắt kính trên mũi, "Lễ phục đã mặc rồi thì đừng mặc nữa, mua cái khác nhật tổng giám đốc có rất nhiều đạo diễn, nhà làm phim tham dự, em ăn mặc cẩn thận một chút, tốt nhất là nổi bật một chút." "Em sẽ xem thử ".La Hương Di hiểu tính cô, cô nói vậy khác nào từ chối "Em biết em và Dư Hân Khiết khác nhau chỗ nào không? Không phải vẻ bề ngoài, mà là cách ăn mặc, em xem người ta đi, còn trang điểm nữa đó".Nhạc Thanh Dao chầm chậm nói "Di tỷ, người ta có chuyên viên trang điểm riêng "."...Chờ em hot, em cũng sẽ có ".Quan trọng là hiện tại cô không Thanh Dao tìm một quán cà phê, bắt đầu xem kịch phim này tên "Cung ngọc", Nhạc Thanh Dao cũng không nhớ nó chiếu khi thông tin chế tác, bộ phim này do công ty điện ảnh Truyền kỳ phụ trách, Tạ Duệ là đạo năm gần đây, phim điện ảnh giá vé cao và phim truyền hình rating cao đều do tập đoàn Truyền Kỳ chế nhất là vì đây là tập đoàn lớn, chịu chi hai là vì tập đoàn Truyền Kỳ có đoàn đội chế tác cao thời kỳ mà kĩ xảo trong nước toàn 5 xu mà tập đoàn Truyền Kỳ có thể chế tác ra hiệu ứng Hollywood, điều này thực sự đáng khâm xong kịch bản, Nhạc Thanh Dao đối với nhân vật nữ phụ của "Cung ngọc" càng có hứng hôm sau là tiệc sinh nhật của chủ tịch Nhạc Âm truyền thông, Vương Minh tới tham dự đều là những nhân vật có uy tín trong giới giải Thanh Dao có thể tham gia cũng chỉ vì đây là sinh nhật của ông chủ minh tinh tuyến 3 như cô cũng không thể nói là vô dụng, nhưng cũng không thể nói là có thể mang về nhiều lợi ích cho công nhiều minh tinh như vậy, cũng không tới phiên cô nổi nên cô rất thức thời, cùng bạn tốt Lưu Mộng Kỳ tìm một góc để nói chuyện phim, cô bé lọ lem đều thích đến trễ, bởi vì đến trễ mới có thể thu hút sự chú ý của mọi Hân Khiết chính là người thường xuyên thích tới trễ, khi tất cả mọi người đã tới đông đủ thì cô ta mới không nhanh không chậm mà đi lớn ở đại sảnh mở ra, Dư Hân Khiết mặc một bộ váy thời Trung cổ xuất hiện, sự chú ý của mấy trăm người bên trong đều đổ dồn về phía cô Hân Khiết khóe môi mỉm cười, tiếp nhận ánh mắt ngợi khen của mọi người, phảng phất như bản thân mình là thiên sứ từ trên trời giáng Thanh Dao đột nhiên nhớ tới mấy ngày trước, chính người phụ nữ trông nhu nhược này tay cầm dao nói muốn giết thế nào cũng thấy, cô ta lớn lên giống thiên sứ ác không phải vì sự việc kia, Nhạc Thanh Dao cũng có thể sẽ không bao giờ biết được bộ mặt thật của cô Mộng Kỳ nói bên tai Nhạc Thanh Dao "Thật là ra vẻ".Sau đó, ôm hai tay, nói thêm một câu "Aiya...!Người ta có tiền vốn, mình liền làm ra vẻ tiền cũng không có ".Nhạc Thanh Dao cầm ly rượu vang đỏ uống một ngụm, chỉ cười không nói. Kế tiếp là đến màn thọ tinh hôm nay khiêu vũ cùng nữ chính xinh đẹp nhất hôm nay Dư Hân Mộng Kỳ vỗ vỗ vai Nhạc Thanh Dao "Thanh Dao, đạo diễn Tạ ở bên kia, chúng ta qua đi chào hỏi một cái đi." Nhạc Thanh Dao nhìn theo hướng Lưu Mộng Kỳ chỉ, quả nhiên thấy đạo diễn Tạ Duệ, cũng chính là đạo diễn của "Cung ngọc".Lúc này, Lưu Mộng Kỳ cũng nhận được một vai trong "Cung ngọc", nên việc cùng đạo diễn giao hảo là tất Thanh Dao nhìn cái ly rỗng trên tay "Cậu đi trước đi, để mình đi rót ly rượu"."Ừ, được." Nhạc Thanh Dao cầm chiếc ly rỗng đi tới cái bàn, một lần nữa cầm ly rượu, vừa mới đi được vài bước, giày cao gót dưới chân trượt một cái, nửa ly rượu liền đổ vào tay áo của người bên Thanh Dao ngẩng đầu, thấy được người nọ đen mặt, nhỏ nhẹ xin lỗi "Thật sự rất xin lỗi!".Người đàn ông nhìn nhìn cánh tay áo, đã bị ướt một nửa, rất không vui mà nhíu Thanh Dao mặc váy, trên người cũng không có khăn giấy, muốn lau giúp cũng không này, ở bên cạnh có người đưa cho anh ta một tập khăn Thanh Dao lại nói thêm câu nữa "Thực sự rất xin lỗi!".Người đàn ông đưa ly rượu trên tay cho người bên cạnh, nói một câu đi toilet một Mộng Kỳ đi tới hỏi "Thanh Dao, cậu vừa nói gì với Tiêu tổng vậy? " Nhạc Thanh Dao cũng không hiểu gì "Tiêu tổng nào? "."Tiêu Chính Vũ, tổng giám đốc tập đoàn Truyền Kỳ ấy".Chính là người vừa rồi mới bị cô đổ nửa ly rượu vào người ấy hả? "Không phải là cậu không biết chứ?".Nhạc Thanh Dao lúc này mới nói"Danh tiếng đã nghe từ lâu nhưng chưa từng gặp được người thật ".Tiêu Chính Vũ, là tổng giám đốc mới nhậm chức của tập đoàn Truyền Kỳ, là con trai của chủ Thanh Dao đã từng thấy trên tạp chí giải trí, nhưng ảnh trên đó thực sự rất mơ hồ, thế nên cô thực sự không nhận ra."Đúng rồi, cậu vừa nói gì với anh ta vậy?"- Lưu Mộng Kỳ hỏi "Mình vừa mới làm đổ nửa ly rượu lên người anh ta".Lưu Mộng Kỳ"......" Nói đến việc nhìn thấy anh ta trên tạp chí, Nhạc Thanh Dao đột nhiên nhớ tới một nhìn thấy tin tức về anh ta, hình như chính là tin về tai nạn giao gian hình như chính là sinh nhật của Vương Minh cách khác, hôm nay anh ta sẽ xảy ra tai nạn giao Lần đầu edit, có gì sai sót mong mọi người thứ phát hiện lỗi sai chính tả hoặc câu văn không đúng thì các bạn hãy cmt để mình sửa ơn mọi người đã nhấn ???? cho mình nha❤.
Edit Su ???????????? 02/11/2020Nhạc Thanh Dao diễn xong thì trở lại phòng hóa trang, phát hiện Dư Hân Khiết cũng đang ở nhớ ra đạo diễn có mời diễn viên khách mời cho bộ phim khi Dư Hân Khiết tới, hai nhân viên trang điểm lập tức vây quanh giúp cô ta tạo cô ta ngồi là chỗ lúc trước Nhạc Thanh Dao ngồi hóa trang, vừa rồi biên kịch tới đây thúc giục, cô vội vàng tới phim trường nên đã bỏ quên túi xách ở chỗ Thanh Dao tìm hết một lượt phòng hóa trang cũng không thấy túi xách của mình đâu, hỏi nhân viên đang trang điểm cho Dư Hân Khiết"Chiếc túi tôi để ở chỗ ngồi đâu mất rồi?".Nhân viên trang điểm lắc đầu "Cái này tôi không có thấy."Nhạc Thanh Dao nhìn Dư Hân Khiết nói "Hân Khiết, túi của tôi hình như ở dưới chỗ cô đang ngồi, cô có thể tránh ra một chút không?"."Cô nói chính là cái này sao?" Trợ lý Quách Ngọc Linh của Dư Hân Khiết lôi từ trong thùng rác ra túi của Nhạc Thanh Thanh Dao đứng im, Vu Tĩnh Lan không nhịn được cơn giận này, "Mấy người quá đáng rồi đó."Quách Ngọc Linh nhìn cái túi trên tay, "Xin lỗi, tôi cứ tưởng đây là chiếc túi 20 tệ tùy tiện mua ngoài đường mà nhân viên nào vứt bỏ không cần nữa, cũng không ngờ tới là của Nhạc tiểu thư."Dư Hân Khiết giả bộ dạy bảo "Ngọc Linh, không được như vậy, Thanh Dao nhận một bộ phim cũng chỉ kiếm được chút tiền, nuôi bản thân mình còn khó nên không mua được túi xách hàng hiệu cũng là chuyện bình thường.""Cũng đúng, thật xấu hổ quá." Quách Ngọc Linh cầm chiếc túi đưa tới trước mặt Nhạc Thanh Dao, "Trả cho cô."Vu Tĩnh Lan liếc xéo cô ta một cái, nói với Nhạc Thanh Dao "Dao tỷ, không phải là Tiêu tổng của tập đoàn Truyền Kỳ có tặng cho chị một chiếc túi LV sao? Sao chị không dùng tới?".Nghe đến Tiêu tổng của tập đoàn Truyền Kỳ, vẻ mặt Dư Hân Khiết thay đổi."Túi LV thường để loại phụ nữ ham hư vinh đem ra khoe khoang, không hợp với chị." Nhạc Thanh Dao lấy lại túi xách trên tay Quách Ngọc Linh, nói với Vu Tĩnh Lan "Đi thôi.""Thanh Dao." Dư Hân Khiết gọi cô lại. Nhạc Thanh Dao quay đầu lại, " Làm sao vậy?"."Mấy ngày nữa là kỉ niệm 20 năm thành lập tập đoàn Truyền Kỳ, cô thân với Tiêu tổng như vậy, bữa tiệc buổi tối hôm đó chắc là cũng được mời đi chứ?".Nhạc Thanh Dao nói "Ngày hôm qua mới nhận được thiệp mời."Dư Hân Khiết cười cười, "Lúc đó nhớ mang theo túi LV mà Tiêu tổng tặng cô đi tham trường hợp này cũng không thể keo kiệt được."Nhạc Thanh Dao cười cười, "Yên tâm, sẽ không quên đâu."Nhạc Thanh Dao xoay người đi ra ngoài, Vu Tĩnh Lan tích tụ đầy oán khí, cảm thấy bước chân thật nặng nề, "Dao tỷ, đến buổi tiệc tối hôm đó chị nhớ đeo dây chuyền kim cương và túi xách LV mà Tiêu tổng tặng, nhất định khiến cô ta mù mắt chó."Nhạc Thanh Dao nói "Chị đã đem trả lại rồi."Vu Tĩnh Lan bộ dạng bi thảm, "Chị thật sự đem trả lại? Chị coi tiền như rác hả?"."Bình tĩnh."Nhạc Thanh Dao có thể bình tĩnh chứ cô không thể bình tĩnh được! Dư Hân Khiết rõ ràng chính là muốn chê cười chúng ta, "Nếu không thì bây giờ chúng ta đi mua một cái đi?"."Không cần.""Vậy đến tối hôm đó chị không có túi LV thì làm sao?".Vu Tĩnh Lan nhìn bộ dáng bình tĩnh của Nhạc Thanh Dao, nhớ tới một câu Hoàng đế không vội thái giám đã ngoài phim trường có một chiếc xe đang dừng ở đó, cửa kính hạ xuống dưới, ngồi ở ghế sau là Tiêu Chính Vũ tổng giám đốc tập đoàn Truyền Thanh Dao suy nghĩ, có nên đi qua chào hỏi hay không."Dao tỷ, là Tiêu tổng." Vu Tĩnh Lan nhắc nhở bên tai."Chị thấy rồi.""Làm sao bây giờ?""Đi qua chào hỏi." Tuy cô cùng Tiêu Chính Vũ không thân, nhưng rốt cuộc thì cũng đã từng cùng nhau vào sinh ra tử."Tiêu tổng." Nhạc Thanh Dao cười chào anh một tiếng."Lên xe." Tiêu Chính Vũ Thanh Dao ngẩn người, "Làm gì?""Mẹ tôi muốn gặp cô." Tiêu Chính Vũ nhàn nhạt Thanh Dao chỉ chỉ chính mình, "Gặp tôi?"Tiêu Chính Vũ nói "Bà chỉ là muốn gặp mặt cảm ơn cô."Nhạc Thanh Dao hiểu được, cô cứu Tiêu Chính Vũ, chắc là mẹ anh ta chỉ vì khách khí một chút nên mới muốn gặp mặt cảm Chính Vũ nhìn bộ dạng khó xử của cô, "Có đi hay không?"Nhạc Thanh Dao thực ra không muốn đi, trước đây chưa từng gặp mặt thì cũng đâu có gì hay để mà, phu nhân chủ tịch tập đoàn Truyền Kỳ muốn gặp, cô không đi thì có vẻ quá mức kiêu ngạo, Nhạc Thanh Dao còn không muốn bị người khác nói là kiêu căng, ngạo Thanh Dao cong lưng, nhìn vào Tiêu Chính Vũ ở trong xe, "Tôi có thể hỏi anh một vấn đề không?""Nói.""Mẹ anh thế nào?"Tiêu Chính Vũ nhướng mày, "Cái gì thế nào?"Nhạc Thanh Dao nói "Ý của tôi là, mẹ anh là người như thế nào?"Tiêu Chính Vũ nhìn cô, "Có liên quan?""Có." Nhạc Thanh Dao thực nghiêm túc nói "Đây, tôi đưa cho anh mấy ví dụ cho dễ lựa chọn, kiểu nghiêm túc, vũ mị, ôn hòa, hay lạnh nhạt."Tiêu Chính Vũ nhìn phía trước, nhàn nhạt nói "Ôn hòa."Nhạc Thanh Dao cười hắc hắc, "Vậy đi thôi."Nhạc Thanh Dao xoay người đưa chìa khóa xe giao cho Vu Tĩnh Lan, "Em đem xe chạy về nhà đi, sáng mai tới đón chị.""À, được."Nhạc Thanh Dao vòng qua đầu xe, kéo cửa xe ngồi theo đường đi, Tiêu Chính Vũ ngồi im như Thanh Dao lấy điện thoại ra nghịch, thỉnh thoảng liếc liếc mắt một cái nhìn người bên Chính Vũ không lừa cô, mẹ anh ta thật sự là một người ôn hòa, hơn nữa còn đặc biệt nhiệt Thanh Dao cùng bà chào hỏi, bà liền tới cầm tay cô, lôi kéo cô tới ghế sô pha ngồi, cứ mở miệng là Thanh Dao, Thanh ngoài của mẹ Tiêu Chính Vũ nhìn qua nhiều nhất là 35 tuổi, nhưng đã có đứa con trai Tiêu Chính Vũ 28 tuổi, đoán chừng tuổi thật không thua kém 50 có tiền sẽ bảo dưỡng quả nhiên là khác biệt."Bác còn tưởng rằng cứu Chính Vũ sẽ là một cô gái cường tráng, không ngờ tới lại văn tĩnh như vậy." Toàn bộ hành trình Chu Tuệ Tâm đều mỉm cười, nhiệt tình đến làm Nhạc Thanh Dao không biết chống đỡ như thế nào, chỉ có thể hỏi một câu đáp một câu."Sức lực của cháu lớn.""Mau nói cho bác gái biết, lúc ấy cháu làm sao cứu được người?"Nhạc Thanh Dao ngẩng đầu nhìn nhìn Tiêu Chính Vũ ngồi bên kia lẳng lặng uống cà phê, nói với Chu Tuệ Tâm "Thật ra, cũng không có gì đặc biệt, chính là đập vỡ cửa sổ, kéo người ra ngoài."Nói xong, Nhạc Thanh Dao lại ngẩng đầu nhìn thoáng qua Tiêu Chính Vũ, Tiêu Chính Vũ cũng đúng lúc nhìn lại."Còn gì nữa?" Chu Tuệ Tâm hỏi."Hết rồi ạ." Nhạc Thanh Dao lắc lắc mắt Chu Tuệ Tâm lộ ra cảm kích, cảm khái nói "May mà có cháu, nếu không thật sự không biết sẽ ra sao."Bầu không khí trở nên ngượng ngùng, Nhạc Thanh Dao hơi xấu hổ, "Không có gì, cũng chỉ là đi ngang qua, thuận tiện cứu mà thôi."Tiêu Chính Vũ buông cà phê, nhìn cô, "Thuận tiện như thế nào?"Cô đương nhiên không thể nói cô đã sớm biết hắn sẽ xảy ra tai nạn xe cộ cho nên đuổi theo, Nhạc Thanh Dao ậm ừ một chút, "Chính là......!Đi ngang qua......!Sau đó thấy được, liền xuống xe giúp đỡ."Chu Tuệ Tâm thấy Nhạc Thanh Dao trả lời không tự nhiên, nói sang chuyện khác "Thanh Dao cũng là diễn viên đúng không?""Dạ.""Đã đóng những phim nào rồi, để hôm nào bác cũng xem."Nhạc Thanh Dao cười khan vài tiếng, "Phim thì rất nhiều,nhưng đều không phải nhân vật quan trọng."Chu Tuệ Tâm cười cười, "Không sao, ngay từ đầu diễn một ít vai không quan trọng, coi như là luyện tập, về sau nhận vai chính mới thuận tay.""Dạ."Chu Tuệ Tâm nhìn về phía Tiêu Chính Vũ, "Chính Vũ, hiện tại con đang quản lý công ty, có vai điện ảnh nào tốt thì nhất định phải nhớ tới Thanh Dao."Tiêu Chính Vũ nhìn nhìn Nhạc Thanh Dao, Nhạc Thanh Dao híp mắt cười cười với anh, cầm ly cà phê trên bàn lên uống một ngụm."Cô ấy thích diễn nữ vai phụ." Tiêu Chính Vũ Thanh Dao suýt chút nữa bị cà phê vừa uống làm sặc, ho khan vài tiếng, khụ đến mặt đỏ tai Tuệ Tâm nhăn mi, thuận thuận, "Thanh Dao, cháu không sao chứ."Nhạc Thanh Dao che miệng khụ vài cái mới ngừng, "Không, không sao ạ, xin lỗi, cháu thất lễ."Tiêu Chính Vũ đưa cho cô một cái khăn tay, Nhạc Thanh Dao nhận, nói một câu cảm ơn. "Đúng rồi, Thanh Dao, ở lại đây ăn cơm chiều đi."Nhạc Thanh Dao nhìn nhìn bầu trời bên ngoài, đã tối, "Cảm ơn bác gái, nhưng mà cháu còn có chút việc, phải đi về trước ạ."Chu Tuệ Tâm nắm lấy tay cô, "Vội gì chứ, dù sao cũng phải ăn cơm, đợi lát nữa ăn cơm xong, bác bảo tài xế đưa cháu về, không mất thời gian đâu."Nhạc Thanh Dao thấy thành ý của Chu Tuệ Tâm, liền gật đầu đáp Tuệ Tâm lại lôi kéo Nhạc Thanh Dao lại nói một vài lời, "Đúng rồi, nghe Chính Vũ nói trang sức và đồ trang điểm lần trước bác chọn cháu không nhận, có phải là không thích hay không?"Hóa ra những quà tặng đó là Chu Tuệ Tâm chuẩn bị, Nhạc Thanh Dao liếc liếc mắt nhìn Tiêu Chính Vũ, cười gượng, "Những thứ đó đều là đồ đắt tiền, cháu dùng không hợp lắm.""Đường đường là đại minh tinh mà mộc mạc như cháu không nhiều lắm." Chu Tuệ Tâm nói "Hay là, hôm nào chúng ta lựa thời gian, cùng đi dạo phố, xem cháu thích cái gì.""Dạ, để sau đi ạ."Bởi vì tai nạn xe cộ Tiêu Chính Vũ phải tĩnh dưỡng nửa khi trở lại công ty, lập tức mở một cuộc việc tổ chức lễ kỉ niệm 20 năm thành lập công ty, phó tổng đã sắp xếp xong, Tiêu Chính Vũ nghe xong kế hoạch của phó tổng, nói "Làm như vậy đi.""Được." Phó tổng đóng tài liệu lại, xoay người đi ra lý Quan Cảnh Hoa lướt qua phó tổng bước vào văn phòng tổng giám đốc, trên tay cầm một tập tài liệu, "Tiêu tổng, đây là tài liệu cá nhân của Nhạc Thanh Dao."Tiêu Chính Vũ nhận lấy, phía ngoài văn kiện là ảnh chụp của Nhạc Thanh Dao, mở ra xem từng trang một, nội dung phần lớn là sau khi cô gia nhập giới giải trí."Tiêu tổng, sao ngài đột nhiên lại cảm thấy hứng thú với một diễn viên vô danh như vậy?" Quan Cảnh Hoa Chính Vũ nâng nâng đầu, "Cậu thực sự muốn biết?"Quan Cảnh Hoa lắc lắc đầu, "Không cần thiết.""Tài liệu cứ để ở chỗ tôi, cậu ra ngoài đi."________Lần đầu edit, có gì sai sót mong mọi người thứ phát hiện lỗi sai chính tả hoặc câu văn không đúng thì các bạn hãy cmt để mình sửa ơn mọi người đã nhấn ???? cho mình nha❤.
vua vao hao mon ra khong duoc