Cảm giác này được lặp đi lặp lại ở các cao độ khác nhau, tối đa lên tới 12.1m. Việc nhìn thế giới từ trên cao quả là bình thường nhưng khi nhìn vạn vật lộn ngược thì khác. Không chỉ tạo cảm giác sợ hãi đầy phấn khích, trò chơi này khiến thế giới trong mắt bạn đảo ngược hoàn toàn, để bạn khám phá một góc độ chỉ có người can đảm mới có thể ngắm nhìn.
"Cái này, cái này và cả cái này nữa, lấy hết cho tôi."-Đông Nghi chỉ tay vào những bộ quần áo hợp nhãn tại trung tâm mua sắm lớn nhất Seoul, đã rất lâu rồi cô không đi mua sắm, thường những quần áo mặc đều là những kiểu trang phục công sở, hơn nữa gu thẩm mỹ của
Trò chơi nguy hiểm: Tổng tài tội ác tày trời , chương 197 của tác giả Ân Tầm cập nhật mới nhất, full prc pdf ebook, hỗ trợ xem trên thiết bị di động hoặc xem trực tuyến tại SStruyen.com.
Thời lượng: 90 phút. Năm SX: 2022. Điểm IMDB: N/A. Thể loại: Kinh Dị , Tâm Lý - Tình Cảm , Bí Ẩn. Nội Dung Phim. Bình luận Phim. Phim Liên Quan. Trò Chơi Tìm Xác - Remember-Member, bắt đầu câu chuyện khi nữ sinh Asuka được một cô gái áo đỏ bí ẩn tên Haruka giao nhiệm vụ phải tìm
Trò chơi nguy hiểm: Tổng tài tội ác tày trời. Đánh giá: 9.2 / 10 từ 5 lượt. Là ma quỷ, muốn giữ lấy người, hắn chỉ biết dùng cách thức của bản thân. Trong giới giải trí, cô là ngôi sao ca nhạc được chú ý nhất, và đằng sau, cũng là một con chim được một sợi dây vàng trói buộc, mãi mãi không thoát khỏi bàn tay hắn.
Đọc và nghe Audio bộ truyện Đô Thị Trò chơi nguy hiểm: Tổng tài tội ác tày trời của tác giả Ân Tầm trên Zing Audio…. Diện toàn lạc hoa phong đãng dạng Liễu trùng yên thâm Bạc Tuyết phi lai vãngVũ hậu khinh hàn do vị phóng Xuân sầu tửu bệnh thành trù trướng. Đêm tối
LkLG4. Tên gốc Truy trục du hí – 追逐游戏 Tác giả Ngữ Tiếu Lan San Thể loại hiện đại, giới giải trí, thương trường một chút, hào môn thế gia, thiên tác chi hòa, THANH THỦY VĂN, HE Nhân vật chính Dạ Phong Vũ, Augustine Raw Kho tàng đam mỹ Người dịch QT + Google Translate Chỉnh sửa Cafesvictim CV wp cafebabyzvip Tình trạng Hoàn 106c 29/04/2018 ——— Văn án Sở hữu gia tài đồ sộ, đôi mắt xanh thẳm tựa biển khơi, tao nhã thần bí giống như gia tộc quỷ hút máu thời Trung cổ. Truyền thông đối với Augustine vẫn luôn duy trì nhiệt tình, nhưng lại chưa bao giờ khai thác được một chút tai tiếng nào. “Trao tất cả hỉ nộ ái ố cho riêng một người, là quyết định mạo hiểm đến mức nào.” Vì không muốn tổn thương, cho nên không yêu. Vận mệnh lại thường không được sắp xếp như người ta mong muốn. ******** Là quan hệ thân mật nhất, cũng là trò chơi nguy hiểm nhất. Yêu em, là ván bài lớn nhất cuộc đời anh. Bối cảnh giải trí trong nước, không có tên người nước ngoài phức tạp ==+ Tên gốc là 情人游戏 – Trò chơi tình nhân – Tuy nhiên mẹ Tiếu thấy tên này không được hài hòa cho lắm nên đổi tên ———- Biên tập đánh giá Thân là ngôi sao điện ảnh Dạ Phong Vũ ngoại hình hoàn mỹ vô khuyết, có thể nói là thần tượng hàng đầu trong giới giải trí. Từ xuất hiện đến nổi tiếng, vẻn vẹn chỉ bằng hai bộ phim điện ảnh, con đường có thể coi là thuận gió xuôi dòng. Trong một lần đến châu Âu nghỉ phép, có duyên gặp mặt kết bạn với người đàn ông sở hữu gia tài đồ sộ, luôn khiến truyền thông duy trì hứng thú nhiệt tình, Augustine, đối mặt với vị quý tộc thần bí này, bản thân thế nhưng cũng không tránh khỏi sa vào một trò chơi thân mật lại nguy hiểm… Tác giả hành văn tự nhiên lưu loát. Văn này tạo hình nhân vật chuẩn xác, dù là Dạ Phong Vũ ngoại hình hoàn mỹ vô khuyết, hay là Augustine bí ẩn, đều khiến độc giả cảm nhận được nhân vật một cách chân thật, sinh động mê người. Nhìn chung toàn thể câu chuyện, tình cảm tràn ngập bí ẩn cùng mạo hiểm, khiến độc giả không khỏi suy đoán, ván bài này rốt cuộc người thắng là ai. ———- Review wp crossingcat hào môn – giới giải trí – bá đạo, cường công x mỹ nhân, dụ thụ – 1×1 – ngọt ngào – thầm mến – hài hước – ấm áp – HE Truyện của chị Tiếu thì cứ an tâm nhảy hố nhé. 2 nhân vật chính của truyện này không thuộc kiểu tưng tửng như mấy bộ trước, nhân vật phụ cũng thế, không tăng tăng cả trùm, mà chỉ có 1-2 người đầu óc không bình thường cho lắm thôi = Anh công này có thể được miêu tả ngắn gọn là Đủ tiền mua cả thế giới. Thành ra anh toàn đòi mua lâu đài, cả bảo t àng đá quý, cả ngọn núi nơi thụ đóng,…. rồi bla và bla…Đôi khi nghĩ đùa, đôi khi là thật = Ban đầu anh không tin chuyện yêu đương, cũng không muốn kết hôn, thế nên cho đến khi gặp thụ, anh vẫn là xử nam. Hậu quả là khi trở thành bạn trai chính thức của thụ rồi, anh vô cùng sung mãn = Vì chưa yêu bao giờ nên anh cũng không biết cách yêu cứng ngắc, muốn kiểm soát tất cả mọi thứ, không biết cách bày tỏ tình cảm,… Nói thực, dù anh yêu thụ sâu sắc, nhưng nếu cứ giữ mãi tình trạng như thế, cả hai người đều sẽ mệt mỏi rồi chia tay mất. Cũng may là bên cạnh anh có thằng em Philip tăng tăng, chuyên gia tư vấn và giải đáp tình yêu miễn phí = Tuy đa phần những đề nghị quà tặng của bạn này đều vô dụng, nhưng nhiều ý kiến của bạn khiến anh phải ngẫm lại, rồi thay đổi bản thân. Thụ là diễn viên, ngoại hình đẹp khiến người ta như bị hớp hồn, tuy nhiên thụ không quá nổi tiếng bởi bạn thỉnh thoảng mới diễn hay nhận quảng cáo, đa phần sẽ không xuất hiện trên mặt báo, cũng không tuyên truyền, đánh bóng bản thân. Thụ yêu thầm công từ lâu rồi, nhưng mãi đến khi tình cờ con chó Moka của công xô thụ, khiến hai người chính thức gặp nhau, rồi thụ cố lấy dũng khí bắt chuyện, tình cảm của hai người mới có tiến triển. Thụ biết công là người không tin tưởng tình yêu, không muốn kết hôn, nên khi đồng ý làm người yêu của công, bạn không dám nghĩ đến chuyện lâu dài, cũng không muốn làm thay đổi con người công. Bạn chỉ dám dùng cơ thể mình quyến rũ công, mong công sẽ ở bên mình lâu hơn một chút. Nhờ có mẹ cổ vũ, bạn mới dám dần đưa ra ý kiến của mình để hai người dần hòa hợp với nhau hơn, chứ không chỉ ngoan ngoãn thuận theo công như trước. Song song với chuyện hai người yêu nhau, rồi dần cọ xát, hòa hợp thì công thụ còn phải giải quyết những nguy hiểm rình rập thụ, hệ quả của những chuyện xảy ra trong quá khứ. Mình thấy trong bộ này, cách miêu tả tình cảm của chị Tiếu đã tinh tế hơn, tình cảm và những chuyển biến trong tình cảm được thể hiện qua từng cử chỉ, lời nói chứ không phải nói toạc ra. Truyện không khiến mình cười nắc nẻ như những bộ trước vẫn có những điểm hài hước nha, nhưng cũng là một bộ đáng để đọc thử. P/s. Bạn em họ của thụ cũng là trợ lý của thụ đáng yêu quá trời quá đất luôn. Bạn thần tượng công, mỗi lần gặp công là lại ngơ ngơ, lúc biết công thụ yêu nhau còn suýt ngất = Bạn với Philip rất thân nhau, thân đến độ bố thụ nghi ngờ hai người này là một đôi trước khi biết chuyện công thụ yêu nhau cơ mà = Thân gì mà thân quá trời Philip rất đầu tư chuyện quà cáp cho bạn, ăn uống gì cũng phải chia sẻ với nhau, socola cũng đút cho nhau ăn, lại còn suốt ngày ôm ấp, xoa đầu các kiểu. Tiếc là hai bạn không phải 1 đôi tại cả hai đều thẳng hay tác giả chưa viết nhỉ = ———- Spoil by Long Thiên Các Như hôm trước đã nói, bộ này có liên quan tới bộ “Cự tinh thủ ký” đã spoil trước đó. Bộ này là nói về anh Augustine, anh trai của bạn Philip tưng tửng xuất hiện trong bộ Cự tinh, với “tiêu chí” moi tiền của anh Nghiêm để mua sư tử rùi áo giáp v . Augustine từng tuyên bố sẽ không kết hôn và tình yêu đối với anh mà nói cũng là thứ đầy bất ổn, anh không muốn giao hết cảm xúc của mình cho người khác. Suy nghĩ đó vẫn giữ vững cho đến khi anh dắt chó đi dạo trên đường đến gặp bác sĩ tâm lý để chữa chứng mất ngủ thì chó của anh xổng ra đụng phải bạn thụ. Từ đó bắt đầu chặn đường “trò chơi tình yêu” vừa nhẹ nhàng, ngọt ngào, cũng không kém phần nóng bỏng và kịch tính. Em thụ chính là bạn diễn viên con lai từng tham gia chương trình chung với em thụ của Cự tinh, aka Dạ Phong Vũ. Nói ra thì cp chính của bộ Truy trục này không phải đến lúc này mới gặp nhau mà nhiều năm trước em đã gặp anh chỉ là anh không biết, và nhờ anh mà em đã mở ra được con đường mới cho cuộc sống đang bế tắc của mình. Dĩ nhiên chúng là có 1 cái kết HE cũng khá sến súa. Nhìn chung thì truyện ổn, theo hướng thanh thủy+bình đạm, ai không thích thì có thể tránh nhảy hố. Truyện có khả năng phát triển thêm 1 cp phụ nữa, đó là bạn Philip và em họ của bạn thụ. Không biết có thành hay không, nhưng rất triển vọng. Truyện khá, đọc giải trí ổn, nhìn chung nếu thích thể loại bình đạm thì bộ này và bộ Cự tinh thủ ký cũng có thể vác về mần a. ——— Link
Sau khi gặp lại "cố nhân", cô trở nên có chút bối rối. Ít nhất trong khoảng thời gian này, Mạch Khê có chút bất an. Cô rất sợ có một ngày đi ra ngoài liền gặp ngay hình bóng quen thuộc kia. Đồng thời, cô lại có chút mong chờ, nhưng đến tột cùng là chờ cái gì thì cô cũng không muốn cố gắng tìm như ông Cather cũng "mắc cạn" đối với chuyện lần này. Rượu trang cũng đã rục rịch chuẩn bị các mối hợp tác mới, nhưng hiệu quả thì vẫn không khả quan hơn mấy. Chỉ có vài mối nhỏ đến hợp tác, nhiều lắm thì cũng chỉ có thể duy trì sự tồn tại cho rượu trang mà rất nhiều thứ Mạch Khê muốn lấy dũng khí mà kể hết cho ông Cather nhưng càng nghĩ thì càng thấy là nên thôi. Ông Cather là người tinh tường, ông rõ ràng nhìn ra cô có chuyện gì đó nhưng cũng không hỏi nhiều, cô cũng không tiện nói thêm gì. Có điều, cô vẫn không biết, Lôi Dận không hợp tác là do cố tình hay vẫn thật sự là không hài lòng với rượu ở cái mà đã qua một tháng, cánh đồng oải hương được thu hoạch xong thì cũng là lúc thời tiết chuyển lạnh. Đây đúng là mùa bán rượu đỏ, đáng tiếc, rượu trang của lão nhân Cather vẫn chìm trong không khí trầm sớm nay sương mù còn chưa tan hết, trong không khí bắt đầu di động hơi lạnh mơ hồ. Mạch Khê luôn có thói quen dậy sớm. Cô đẩy ra cánh cửa sổ tầng hai, vừa muốn hít thở không khí thì chuông cửa vang lên...Tiếng chuông không nhanh không chậm, có thể nhìn ra sự lễ phép cùng nhẫn nại của vị khách này. Mạch Khê chạy xuống tầng, đẩy cửa ra, liền sau đó là một chuỗi tiếng chuông gió vang lên. Làn sương sớm vây quanh người đàn ông, quanh khuôn mắt ổn trọng đang mỉm cười, đôi mắt âm trầm như đêm tối. Đôi mắt này vừa khi nhìn thấy bóng dáng quen thuộc của Mạch Khê thì càng trở nên thâm tay Mạch Khê trong nhất thời sững sờ giữa không trung, tim cũng "thình thịch" một tiếng. Bóng dáng cao lớn của người đàn ông gần như che hết đi vầng sáng bên mắt người đàn ông thoáng chút vẻ động tâm, hắn hạ thấp người, "Tiểu thư Mạch Khê, đã lâu không gặp."Vài câu ngắn gọn nhưng đưa bao hồi ức trong cô ùa về, không sót một chút nào. Mạch Khê giật mình. Cuối cùng, Lôi Dận cũng đã tìm được nơi này, lại còn phái thuộc hạ tín nhiệm nhất đến....Phí Dạ!Phí Dạ đứng ở cửa vẫn thản nhiên cười, che đi vẻ đau lòng trong đáy mắt. Người con gái trước mặt đã thực sự thay đổi. Trước kia, cô như một bông hoa được trồng trong nhà, mỗi một cử chỉ đều khiến người ta không đành lòng khiến cô tổn thương, lại giống như con búp bê mà người ta không đành lòng động vào, chỉ sợ một cái động chạm là sẽ vỡ nay, sau ba năm, cô trưởng thành lên không ít. Mái tóc công chúa khẽ quăn giờ đã hóa thành mái tóc thẳng dài, được cặp khéo léo sau đầu, thật giống như một cô gái bước ra từ bức họa chốn Provence, có khí chất nồng đậm hơn người. Trên người cô mặc bộ quần áo cũng giống như nhiều người dân địa phương, trang sức rất đơn giản nhưng vừa đủ tạo thành điểm nhấn tinh lúc lâu sau..."Ở đây, tên của tôi là Selena." Mạch Khê rốt cục cũng lấy lại được giọng nói, nhẹ nhàng, lễ phép, cũng không có chút tức giận cùng bài xích, như thể nói với một người bạn độ của cô ít nhiều khiến Phí Dạ bất ngờ. Lúc chưa bấm chuông cửa, hắn vẫn nghĩ khi gặp mặt, cô sẽ trực tiếp đóng rầm cửa lại trước mặt hắn."Tôi biết, là hóa thân của cái đẹp." Hắn lên tiếng trầm thấp, "Nếu gọi tên này có thể khiến cô thoải mái, tôi cũng không ngại gọi cô như vậy."Mạch Khê nhẹ nhàng cắn môi, hơi nghiêng thân mình, "Mời vào."Phí Dạ bước vào cửa, lại bị sự bài trí trong nhà hấp dẫn. Chiếc khăn trải bàn ren phủ lên bàn trà sạch sẽ sáng bóng. Có cảm giác bốn mùa hội tụ, lại thoáng thấy nét sang trọng bởi những bức họa tinh xảo, đèn tường thạch anh, còn có cầu thang xoáy chôn ốc màu trắng dẫn lên tầng trên...Diện tích căn nhà không quá lớn nhưng lại ấm áp vô không khỏi con khóe môi lên. Có thể thấy, Bạc Tuyết bảo kia hoàn toàn không phù hợp với cô. Tòa thành mộng ảo, nhưng, thiếu đi một phần ấm áp như thế này. Chiếc ghế salon thật nổi bật, hòa hợp cùng với nội thất hầu hết là màu trắng của căn nhà. Một ấm trà xanh ướp hương hoa được đặt trước mặt Phí Dạ, hương thơm tỏa ra khắp nơi, cùng với tiếng chuông gió thanh thúy ngoài cửa, mang bao nỗi phiền muộn tan đi."Phí Dạ tiên sinh lần này đến đây, không phải là vì chuyện thử rượu lần trước chứ?" Mạch Khê cũng ngồi xuống, thuận tay nhấc túi trà lọc hoa khô trong bình ra, nhẹ nhàng bỏ vào thùng Dạ nhấp một ngụm trà nhài, quả nhiên là danh bất hư truyền. Có điều, chuyện khiến hắn bất ngờ nhất chính là cách nói gãy gọn của Mạch Khê khi nhắc đến mục đích hắn đến đây hôm vốn thông minh, cũng không quanh co lòng vòng. Sau ba năm, cô càng thêm bình tĩnh cùng trầm ổn, như thể không chút sợ hãi nào, lại có thể một câu mà nói toạc ra tâm tư đối phương. Cô như vậy, khiến đàn ông vừa thương vừa sợ!Người đàn ông yêu cô, sẽ bởi sự thông minh này mà càng yêu cô hơn! Nguyên nhân là, cô như vậy, sẽ khiến đàn ông càng thêm tính chinh phục. Người đàn ông sợ cô, sẽ vì phần trí tuệ này mà càng sợ cô hơn! Nguyên nhân là do như vậy sẽ càng khiến đàn ông thêm khó hiểu nhưng vẫn không kiềm chế khuôn mặt xinh đẹp như tia nắng mai của cô, nếu như không có Lôi Dận, hắn sẽ là loại đàn ông thứ nhất!Đôi mắt Phí Dạ thoáng sầm lại, sau, hắn đưa một tấm thẻ ra trước mặt Mạch Khê..."Đây là khách sạn mà Lôi tiên sinh đang nghỉ lại!" Một câu nói mang theo sự tự tin vô Khê sửng sốt, theo bản năng nhìn về phía tấm thẻ, là thẻ vào cửa dành cho hội viên của khách sạn. Tấm thẻ mạ vàng sáng bóng này lại có một chút vẻ châm chọc..."Ông ta cho rằng tôi sẽ đi tìm ông ta sao?" "Đây chỉ là chuyện sớm hay muộn thôi." Giọng nói của Phí Dạ thực lãnh đạm, mơ hồ tựa như làn sương sớm ngoài kia vậy, nhưng không hề có ý uy hiếp, "Nếu tiểu thư Mạch Khê còn muốn cứu rượu trang.""Ông ta dùng rượu trang để uy hiếp tôi?" Mạch Khê bất bình mà nhíu mày, "Rượu trang không có một khách hàng như ông ta thì cũng chẳng tổn thất gì nhiều."Phí Dạ lắc đầu, hơi nhếch môi, "Không phải như vậy, tiểu thư Mạch Khê hiểu lầm rồi. Trên thực tế, Lôi tiên sinh rất hứng thú với rượu trang, có điều, ngài ấy cần một người để bàn bạc. Về phần rượu trang hiện tại, tôi nghĩ tiểu thư Mạch Khê còn rõ hơn tôi. Ông Cather mấy ngày trước vì để giữ lại rượu trang nên đã bán đi cánh đồng hoa lớn nhất đi. Chuyện này...tôi nghĩ tiểu thư Mạch Khê không thể không biết."Mạch Khê cụp mắt xuống...Chuyện này đúng là cô không biết. Mỗi lần hỏi ông Cather về tình hình của rượu trang, ông chỉ cười an ủi cô, không nghĩ đến...Nghĩ đến đó, cô muốn nói gì lại nhìn thoáng qua tấm thẻ trên bàn trà, nơi đó là... Dạ đứng dậy, lễ phép nói "Tiểu thư Mạch Khê, Lôi tiên sinh ở lại để thực hiện một hạng mục đầu tư trong vòng bốn ngày. Hi vọng tiểu thư Mạch Khê có thể nắm chắc cơ hội.""Từ từ!" Mạch Khê ngẩng đầu, gọi lại Phí Dạ, trong mắt có thoáng chút suy tư, "Lần này anh đến đây, là ý của ông ta hay là của riêng anh?" Trong nhất thời, Phí Dạ không muốn làm rõ tình hình. Hắn đứng đây nói chuyện, nhưng không ngờ bỗng nhiên một bình hoa bay đến, ngay sau đó, đầu bị một chưởng không biết từ phía nào đập vào, cuối cùng lại bị đá mạnh một cước, bên tai cũng không ngừng tiếng kêu gào của con gái.“Huân Y, đừng làm loạn.” Mạch Khê thật sự được mở rộng tầm mắt. Hành vi của Huân Y này giống hết cô năm mười tám tuổi. Chỉ có điều, người đàn ông này là Phí Dạ, nên cô phải giám sát chặt chẽ Huân Y, nếu không ngộ nhỡ Phí Dạ phẫn nộ, cô bé đến chết cũng không có chỗ chôn mất.“Là cô?” Phí Dạ lúc này mới nhìn rõ cục diện đang xảy ra. Cô gái này chỉ đứng đến vai hắn, thế mà lại tung chưởng đánh hắn, quả thực là làm hắn mất Y cười lạnh, ưỡn ngực lên, “Chính là tôi, chúng ta đã gặp nhau rồi. Anh già như anh quên tôi là phải, nếu không bị đánh chắc chẳng nhớ đối phương là ai đâu.”Bộ dáng nhanh nhẩu của cô khiến Phí Dạ buồn cười mà nhíu mày, hắn chỉnh lại áo vest, khôi phục lại vẻ hình tượng trầm ổn.“Cô nhóc, lần sau cô tốt nhất là nên làm rõ chuyện đã rồi hẵng động thủ!” Thật đúng là khiến hắn dở khóc dở cười.“Được, tôi đây muốn xem anh ăn hiếp Mạch Khê thế nào. Nếu không phải các anh cố ý gây khó dễ, thì ông Cather sẽ không vất vả như vậy. Rõ ràng là các anh đã đồng ý, vậy mà cuối cùng lại lật mặt. Này, các anh đều là người trưởng thành rồi, sao lại ngây thơ như vậy?” Huân Y hễ cứ nhắc đến chuyện của rượu trang là lại tức giận, nhìn thấy Phí Dạ lại càng nổi điên sớm biết bộ mặt của mối khách này, lúc trước có nói gì đi chăng nữa cô cũng không chỉ đường cho họ tới rượu trang.“Huân Y…” Mạch Khê vội vàng kéo Huân Y lại, thấp giọng nói, “Sự tình không phải như em nghĩ đâu ――”“Mạch Khê!” Huân Y còn chưa chờ cô nói xong liền chặn ngang, lo lắng nhìn cô, “Em biết chị rất quan tâm đến ông Cather và rượu trang, nhưng mà không thể tùy tiện đáp ứng yêu cầu của đối phương được nha. Người này đột nhiên xuất hiện ở đây, nhất định là có ý đồ xấu, mà nếu chị….ai ya… nếu đồng ý, thì ông Cather sẽ áy náy cả đời.”Mạch Khê sửng Dạ thật ra phản ứng lại rất nhanh, hai tay khoanh trước ngực, nghe lời cô nói thì không giận mà ngược lại còn cười, “Trí tưởng tượng của cô thật phong phú.”Huân Y trừng mắt liếc hắn một cái, “Đây đúng là mô típ cũ rích mà. Ngay cả trên tiểu thuyết hay phim đều như thế. Một kẻ có tiền nhắm trúng một cô gái xinh đẹp, rất muốn có được cô ấy, rồi lại muốn cho đối phương chủ động yêu thương nhung nhớ, đã tìm ra nhược điểm của cô ấy để mà uy hiếp. Đáng tiếc nha, các anh lại dùng hành vi đáng xấu hổ này trên đất Provence. Đúng là chị ấy là người nơi khác đến đây, nhưng tôi là bạn tốt nhất của chị ấy, nếu các anh dám bắt nạt chị ấy, tôi sẽ không bỏ qua đâu ――”Còn chưa nói xong, cũng chưa đợi Mạch Khê hét lên, Huân Y đã hệt như một con gà con bị Phí Dạ kéo đi, đè lên tường, động tác quá nhanh khiến người khác không kịp trở tay.“Phí Dạ…” Mạch Khê muốn ngăn cản, lại thấy hắn quay đầu thản nhiên nói, “Yên tâm, tôi sẽ không làm cô ấy bị thương.”“Á ――” Huân Y kêu to, lại bị hắn khẽ quát, “Câm miệng!”Huân Y theo bản năng ngậm miệng lại, khuôn mặt quật cường thoáng hiện lên nét kinh hãi. Sức lực của người đàn ông này quá lớn, hai chân cô hiển nhiên là ―― treo lơ lửng giữa không trung!Phí Dạ thấy trong mắt cô có điểm sợ hãi thì nhếch khóe môi một cái, bàn tay hạ xuống để hai chân cô chạm đất, sau lại nâng tay lên ――“Anh muốn làm gì?” Huân Y thấy thế kinh hãi kêu to, đôi mắt to trong cũng nhắm tịt lại, cả gương mặt toàn một vẻ sợ hãi, vẻ dũng cảm ban nãy bay sạch…“Cô còn muốn nói không?” Phí Dạ thấy bộ dáng này thì lại ra lệnh “Mở to mắt ra cho tôi!”Hắn cố nén cười ra tiếng, bàn tay to lại cố ý hù dọa mà hơi vén váy cô Y lập tức trợn mắt, thấy vẻ mặt nghiêm túc của hắn thì lại nhắm mắt lại, nhưng như thể sợ hắn lại cho một cái tát đánh chết mình, cô lén lút mở một mắt ra nhìn hắn…Phí Dạ thấy bộ dáng mắt nhắm mắt mở của cô mà buồn cười, coi như cô đã biết điều thì trầm giọng nói, “Cô nhóc, lần sau còn dám hô to gọi nhỏ với tôi, tôi liền ――”“Anh, anh sẽ như thế nào? Chẳng lẽ, anh còn muốn đánh tôi?” Huân Y vừa nghe đến đây thì dũng khí lại bùng lên, bộ dáng rất lanh Dạ đột nhiên cúi mặt xuống ――“Thử xem, nếu còn có gan như vậy, lần sau…” Cô nhóc này đúng là to gan, lần đầu tiên có người con gái dám trực tiếp công kích hắn như thở nam tính phả lên mặt khiến tim Huân Y không thể đập theo nhịp bình thường được. Hơn nữa, gương mặt gần trong gang tấc này có sự cương nghị, trầm ổn mà mấy gã thanh niên ở đây không có được. Ngay sau đó, cô cảm thấy hơi thở đó đã xa mình, người đàn ông đột nhiên buông cô ra, nói với Mạch Khê một câu “Suy nghĩ kĩ một chút.”Nói xong hắn liền rời đi. Trong nắng chỉ còn lại bóng dáng cao lớn, rắn chắc của hắn…Trong không khí vẫn còn như có như không hơi thở nam tính kia!Một lúc lâu sau ――“Huân Y?” Mạch Khê đến gần cô, thấy ánh mắt cô ngơ ngơ ngẩn ngẩn nhìn ngoài cửa, nhìn không được liền nhẹ giọng gọi.“Hả? A…” Huân Y mãi sau mới phản ứng lại, nhìn về phía Mạch Khê với đôi mắt bối Khê cho tới bây giờ chưa từng thấy Huân Y như vậy, nhìn chằm chằm cô mãi mới nói, “Sao mặt em hồng hồng vậy?”“A…Không có, hồng ở đâu ra.” Huân Y vội vàng che hai má lại, đôi mắt đẹp lại bất giác nhìn về phía bóng dáng đã sớm khuất ở phương Khê nhẹ nhàng cười, “Không phải nói là vì chị mà xuất đầu lộ diện sao? Sao mà người ta mới nói một câu đã im rồi? Bây giờ lại còn ngây ngốc kìa, chỉ sợ choáng váng nhất là ―― cô gái hoài xuân!”Huân Y phản xạ có điều kiện nhìn chằm chằm cô, hét lên quái dị, “Xin chị đi, cái gì mà cô gái hoài xuân? Khó nghe thật, em, em chỉ cảm thấy khí thế hắn quá cao, nếu mình cứng rắn có khi lại ở thế hạ phong. Lần sau mà để em nhìn thấy hắn á, em sẽ cho hắn đẹp mặt!”“Em muốn gặp lại anh ta?” Mạch Khê thông minh mà bắt lấy nhược điểm trong lời nói của cô, thản nhiên trêu đùa một câu.“Em…” Huân Y vừa muốn trả lời, lại thấy nét trêu chọc trong mắt Mạch Khê thì làm ra vẻ tức giận, bảo “Được lắm, chị trêu em đúng không? Còn nói là bạn tốt cơ đấy, nhìn thấy em bị gã đàn ông to con bắt nạt mà cũng không đến giúp. Vì chị em còn ném vỡ một bình hoa đó.”Mạch Khê nhẹ nhàng cười, kỳ thật tính cách của Huân Y không những gợi cho cô nhớ về năm mười tám tuổi, mà quan trọng, cô giống như Đại Lỵ vậy. Lại nhớ đến Đại Lỵ, người bạn thân của cô, chắc hẳn là giận cô lắm, vì ba năm nay chô cũng không liên lạc gì với cô ấy.“Huân Y, bởi vì chị biết anh ta sẽ không làm em bị thương.”“Vì sao?”“Bởi vì…” Mạch Khê thản nhiên gợn một nụ cười bên môi, ánh mắt lướt qua tấm thẻ trên bàn trà, sau đó cô nhẹ nhàng nói “Vì anh ấy là bạn của chị!”
trò chơi nguy hiểm đam mỹ