NDO - Ngày 15/9, Bệnh viện sản nhi tỉnh Phú Thọ tổ chức sự kiện chào mừng 200 em bé ra đời bằng phương pháp thụ tinh trong ống nghiệm (IVF). Đây là sự kiện đánh dấu quá trình hơn 2 năm triển khai kỹ thuật này tại bệnh viện. Bệnh viện sản nhi Phú Thọ thăm hỏi em bé
Doanh nhân truyền cảm hứng đều có động lực cống hiến cho đất nước. Đêm 7/10, tại chương trình nghệ thuật "Con đường chúng ta đi" do Tạp chí Doanh Nhân Sài gòn tổ chức tại Nhà hát TP.HCM, 10 doanh nhân đã được vinh danh là "Doanh nhân truyền cảm hứng năm 2022". Sau chương
Em tưởng đó là con trai cả của cụ Quang có đúng không ạ, anh này đã mất vì tai nạn giao thông mà, võ sư Hùng đen có phải từng là huấn luyện viên phái hoa mai quỳền của thầy Lục tầu em Thầy Há tầu thiếu lâm hông gia không nhỉ Những năm 87-92 em là đệ tử của hoa mai quyền do thầy Lục tầu dạy và
Tim Guers: Tôi chưa từng nghĩ đến điều cho đến khi tới Việt Nam, mọi người ở đây nói tôi đẹp trai nhiều đến nỗi tôi đã nhận đủ lời khen cho cả đời. Khi ở những nước phương Tây, tôi chỉ tập trung vào chơi bóng rổ, truyền thông và tất cả mọi người không quan
Năm mười lăm tuổi, Cố Mặc đem một đứa bé sơ sinh về nuôi. Mười bảy năm sau, cô bé ấy trở thành người con gái xinh đẹp, nhưng tuyệt nhiên lại không biết nói, không biết viết, thậm chí không thể chăm sóc cho bản thân mình. Chỉ vì Cố Mặc muốn giam cô cả đời.
Xa người trong mộng khiến Vương Diễn ngày đêm vật vã tương tư. Đến tháng 10/969 tức năm thứ 7 Tống thái tổ Càn Đức thì Vương Diễn quyết định lên đường vi hành, muốn đến Tần Châu để tìm Nghiêm Thị "tâm sự" cho thỏa nỗi lòng xa cách. Không ngờ trên đường đi
guXZ. “Tại sao phải sợ tôi ? Bé con, tôi sẽ không tổn thương em.”Cố Mặc không kiên nhẫn được, liền kéo mạnh Ôn Noãn về phía mình. Cô bị giam trong vòng tay hắn, nhưng dường như hắn lại không thể cảm nhận được người con gái này trong lòng mình. Cô gầy quá... đến cả hắn còn thấy xót xa.“Em lại gầy đi rồi...”Nói rồi, Cố Mặc bế Ôn Noãn lên, đem cô ra ngoài. Những người còn lại trong phòng không khỏi ngỡ ngàng. Chẳng phải suốt mười bảy năm nay, hắn vẫn luôn cầm tù Ôn Noãn ở nơi này sao ? Dù cho giữa đêm cô sốt đến 40 độ, hay có vết thương nặng đến mức nào, Cố Mặc cũng chỉ gọi bác sĩ tới chứ không hề để cô đặt chân ra khỏi nơi này một Noãn bị đưa đến một căn phòng tối tăm, nơi này cất giấu rất nhiều dụng cụ tra tấn con người. Cô nhìn xung quanh, trong khi đó, tiếng gào thét lại cứ lọt vào tai mình. Cố Mặc nắm chặt tóc của cô, giật về phía sau, ép cô phải ngửa cổ lên. “Bé con, thấy gì không ? Tôi sẽ không tổn thương em đâu, tôi chỉ ɢɨết chúng thôi, chúng dám khiến em ra nông nỗi này, thật không thể tha thứ mà.”Ôn Noãn không hiểu gì, nhưng vẫn bật khóc thành tiếng, cô lắc đầu lia lịa. Trong số những cô hầu gái kia, không ít người đã ở bên cô từ khi cô còn bé. Họ không làm gì sai, vậy mà Cố Mặc lại cho người tra tấn họ, để họ ૮ɦếƭ trong đau đớn. Mùi máu tanh cứ thế xộc vào mũi Ôn Noãn.“Khóc đi ! Noãn Noãn, khóc đi ! “Cô sợ hắn, đúng không ? Nếu đã sợ rồi, hắn sẽ khiến cô sợ đến nỗi suốt đời chỉ có thể làm một con rối cho hắn. Ôn Noãn bắt đầu ho khan, Cố Mặc lại không hề quan tâm vì hắn đã quá quen với cơ thể bị suy nhược của cô.“Nào, khóc tiếp cho tôi xem đi !” “Cố... Cố tiên sinh... máu...”Cố Mặc nhìn xuống hai bàn tay đã dính đầy máu của Ôn Noãn, hắn hoảng hốt, nhanh chóng buông tóc cô ra. Ôn Noãn ho không ngừng nghỉ, thậm chí còn nôn ra máu. Cô cảm thấy cổ họng đau rát vô cùng, tựa như bị một con dao cứa vào.“Bé con !”Lần này, Cố Mặc biết không kịp gọi bác sĩ đến nữa, nên đã ngay lập tức đưa cô tới bệnh viện. Nơi này cách trung tâm thành phố cả trăm cây số, hắn chỉ đành cấp cứu cho cô ở bệnh viện nhỏ ở ngoại thành Noãn được đẩy vào phòng cấp cứu, Cố Mặc mới nhìn vào tay mình. Hắn đột nhiên cảm thấy đau đến khó thở. Trên này dính máu của biết bao sinh mạng, thậm chí là của người hắn yêu suýt chút nữa đã ɢɨết cô ấy một lần nữa...Sau vài tiếng cấp cứu, tính mạng của Ôn Noãn tạm thời được giữ lại, nhưng vì sức khoẻ vốn đã không tốt, bác sĩ vẫn đề nghị Cố Mặc để cô ở lại bệnh viện quan sát một thời không muốn người khác biết được sự tồn tại của Ôn Noãn, đặc biệt là Tống Y Na, đương nhiên sẽ không đồng ý. Hắn chỉ đưa cô tới đây để cấp cứu, còn sau này dĩ nhiên sẽ đưa cô về nhà. Hắn sẽ tìm bác sĩ tốt nhất cho cô.“Tiên sinh, sức khoẻ của bệnh nhân thật sự không ổn. ““Tôi sẽ có cách, không cần các người nhọc tâm.” Cho đến bây giờ, đến cả quản gia cũng cảm thấy cách làm của Cố Mặc không ổn chút nào. Dường như đối với hắn, việc giữ chặt cô cho riêng mình, còn quan trọng hơn mạng sống của cô.“Cố tiên sinh, cậu ấy nói cũng không sai... ngài đã để Ôn tiểu thư như vậy mười bảy năm rồi. Hiện giờ, cô ấy vẫn chịu đựng được, vậy còn sau này thì sao ? Cơ thể cô ấy sẽ sớm không chống đỡ nổi nữa.”“Ông nhiều chuyện quá rồi.”Quản gia dám nói thẳng với Cố Mặc như vậy, nguyên do là vì hắn cũng là do một tay ông nuôi nấng. Sau khi cha mẹ hắn qua đời, họ hàng cũng chỉ chu cấp tiền cho hắn hàng tháng, rồi cũng chẳng đoái hoài gì đến người cháu này nữa.“Cố tiên sinh, lão phu nhân cũng không mong ngài lại dẫm vào vết xe đổ của lão gia.”“Chính là bởi vì ông ấy không giữ được bà ấy, nên mới như vậy. ““Ông không thấy sao, ta đã giữ bé con rất tốt. Mười bảy năm rồi, cô ấy không rời khỏi ta. Sau này, cô ấy vẫn sẽ như vậy.”
“Nhảy lên đi, tôi cõng em.”Sau mấy lần làm Tống Minh Thành suýt ngã, Ôn Noãn cuối cùng cũng làm được. Anh đứng dậy, cõng cô đi dọc cả một con đường dài. Ban đầu, Ôn Noãn còn sợ hãi, bám chặt lấy cổ Tống Minh Thành. Tuy nhiên, sau một hồi, cô lại càng thích thú hơn. Cảm giác được người khác cõng thật là tuyệt, Cố Mặc trước giờ chưa từng làm vậy với được một lúc, Ôn Noãn ngửi được mùi bánh ngọt cách mình không xa, mà đúng lúc đó, bụng cô lại đang kêu gào vì đói. Tống Minh Thành dĩ nhiên nhận ra, làm cho cô có phần xấu hổ, ngay lập tức vùi đầu vào cổ anh.“Em thích loại nào ?”“Như nào cũng được...” Tống Minh Thành bật cười, anh đành mua mỗi loại một cái. Bụng Ôn Noãn đã đói cồn cào, cô chẳng cần biết đây là bánh gì, cứ tuỳ tiện cầm một cái rồi bỏ vào tình, cô vẫn chưa quen với việc mình phải tự ăn lắm, bởi từ nhỏ tới lớn, cô đều có người bón cho, nhưng khi cô nhìn xung quanh, thấy đến cả một đứa trẻ nhỏ cũng tự cầm thìa ăn thì cũng không dám đòi hỏi gì Noãn ăn nhanh quá, nên cũng không được bao lâu thì bụng đã căng cứng vì quá no. Cô nhìn xuống cái bánh trong tay mình vẫn còn một nửa, không biết phải xử lý ra sao. Cố Mặc không thích cô lãng phí đồ ăn. Hồi trước, có một lần cô vì bỏ bữa mà suýt nữa bỏ mạng trong tay hắn Noãn do dự mãi, cô đưa nó tới trước mặt Tống Minh Thành, “Anh ăn không ? “ Anh ngay lập tức cắn một miếng to, làm cô ngỡ ngàng không ít. Chẳng lẽ anh không do dự, chê bẩn chút nào sao ? Lẽ ra, anh cũng phải phàn nàn chút chứ... Dù gì, cái bánh này, cô cũng ăn một nửa Minh Thành biết cô đang e ngại điều gì, nhưng cũng không có ý định nói ra. Nói rồi, lại doạ con thỏ là cô chạy đi mất. Đi đến con đường bên hồ thì hàng loạt những chiếc ghế dài xuất hiện, Tống Minh Thành để Ôn Noãn ngồi xuống, còn anh tháo đôi giày của cô ra. “Anh... anh...”“Còn đau nữa không ?”Hai má Ôn Noãn ửng hồng, cô vội nhìn xung quanh xem có ai không ai. Tống Minh Thành đang xoa Ϧóþ chân cho cô, cô bối rối quá. Nhìn dáng vẻ của anh, ai dám nghĩ anh có thể làm vậy cho một cô gái chứ ? Lần đầu tiên nhìn thấy anh, mặc dù anh không đáng sợ như Cố Mặc, cô vẫn cảm thấy anh không phải là người dễ gần như bây Noãn càng xấu hổ, Tống Minh Thành càng thấy cô dễ thương hơn. Khi ở bên Cố Mặc, chắc hẳn cô chưa từng được đối xử tốt. Vậy nên, chỉ một hành động hết sức đơn giản của anh cũng đủ để cô vui.“Em... em muốn hỏi... bao giờ chúng ta trở về ?”“Em muốn về đó.”Ôn Noãn gật đầu.“Em không thích hiện tại sao ?”“Không phải.”Chỉ là cô sợ Cố Mặc đang nổi giận. Khi hắn điên lên, cô không biết hắn sẽ làm gì nữa. Cố Mặc nói đúng, khi cô nhìn thấy vết sẹo trên người mình, cô lại nhớ tới hắn, cô không dám làm trái lời hắn. “Nếu tôi nói, tôi sẽ giúp em thoát khỏi hắn vĩnh viễn thì sao ?”Thực ra... còn một cách nữa mà không cần phải động đến Cố Mặc, thế nhưng Tống Minh Thành không dám thử, bởi điều này ảnh hưởng trực tiếp đến Ôn Noãn.“Có thể sao ?”Ôn Noãn chưa từng nghĩ tới điều này, bởi cô cho rằng Cố Mặc đã giam giữ cô tới gần mười tám năm thì không có lí gì hắn lại không dám giam cô cả đời. Tuy nhiên, một cái gật đầu của Tống Minh Thành dường như đã thay đổi tất nắm lấy tay anh, lựa chọn tin may mắn, cô sẽ không phải sống mà luôn phải nơm nớp lo sợ Cố Mặc nữa. Còn nếu không... cùng lắm cô sẽ trở về cái Ⱡồ₦g giam trước kia vậy. Dù gì, cô cũng đã có hồi ức đẹp nhất cùng Tống Minh đời đau khổ, đổi lại khoảng thời gian vui vẻ này, rất đáng mà...“Dù kết quả thế nào, cũng cảm ơn anh, Minh Thành.”
Reads 117,813Votes 2,752Parts 6uyenphuong12345678Ongoing, First published Dec 23, 2017Cứ đọc và ủng hộ mình nhéAll Rights Reservedcóhsungtiểu-thuyết-thiếu-niênyanderecóhsungtiểu-thuyết-thiếu-niênyandereTable of contentsChương 1 Mon, Dec 25, 2017Chương 2 Mon, Dec 25, 2017Chương 3Mon, Dec 25, 2017Chương 4Tue, Dec 26, 2017Chương 5 Thu, Dec 28, 2017Chương 6 Sat, Feb 3, 2018Get notified when Giam Em Cả Đời hơi yandere , HE , sủng is updated OR If you already have an account, By continuing, you agree to Wattpad's Terms of Service and Privacy đọc và ủng hộ mình nhé6 partsChương 4Tue, Dec 26, 2017Chương 5 Thu, Dec 28, 2017Chương 6 Sat, Feb 3, 2018660yandereContent GuidelinesYou may also like 5 parts Ongoing 📌XIN HÃY ĐỌC LƯU Ý📌 Tác giả Tiệm Bán Rau Răm Nhân vật Chu Cao Dương công, Lý Tư Nhuệ thụ Th... 109 parts Complete Tác giả MongChieng Truyện cover Fic ngược nhưng kết HE nhoa 141 parts Complete - Tên truyện HẮC NGUYỆT QUANG CẦM CHẮC KỊCH BẢN BE - Tác giả ĐẰNG LA VI CHI - Thể loại ngôn tình... 23 parts Ongoing cách mà lee minhyung thể hiện tình cảm của mình dành cho ryu minseok và cách mà ryu minseok đã đón... 76 parts Ongoing Hán Việt Giang y sinh tha hoài liễu tử đối đầu đích tể Tác giả Hồ Lô Tương Edit Mưa wattpad Mu... 95 parts Complete Editor Kỷ Kỷ Tác giả Xuân Phong Lựu Hỏa🎓 Đây là bộ đầu tay của mình, có thể nói là như "hạch", k... 18 parts Ongoing Xuyên vào truyện người lớn giành trai với nam chính Tựa gốc Ở tổng thụ văn đoạt vai chính công Tác... 85 parts Complete Xuyên thành cố chấp vai ác tiểu khóc bao [ xuyên thư ] Hán Việt Xuyên thành thiên chấp phản phái đ... 22 parts Ongoing Isagi Yoichi là một hồn ma. [KHÔNG CHUYỂN SINH,OOC,KHÔNG THEO NGUYÊN TÁC.] 17 parts Ongoing Những câu chuyện chưa may also like1x1beckydiệptịchvụchodeft1v11vs1cao-hdammyallisagihtuc[SONG TÍNH H TỤC] Thiếu Niên Dâm Đãng 5 parts Ongoing
“Mẹ nói xem, có phải Cố Mặc yêu con đến ngu muội rồi không ? Đến cả bảo vật gia truyền, anh ta cũng tặng con rồi.”“Vậy thì tốt quá rồi. Y Na, con phải cố lấy lòng cậu ta nhiều hơn. Cha mẹ rất tự hào vì con.”Ngay sau đó, Tống Y Na ngắt cuộc gọi, cô ta cười thầm, trong lòng vô cùng thoả mãn. Cho dù bản thân là một đại minh tinh vạn người mê, cô ta cũng đâu dám nghĩ Cố Mặc lại dễ dàng xiêu lòng như vậy. Từ trước tới nay, hắn muốn bao nhiêu phụ nữ chẳng được....“Noãn Noãn thế nào rồi ?” “Cố tiên sinh, sức khoẻ của Ôn tiểu thư đã được cải thiện rồi, chỉ là... cô ấy vẫn không chịu nói chuyện.”“Ta có bảo là cho cô ấy nói chuyện sao ?”Quản gia sững sờ. Chẳng phải Cố Mặc cho phép Ôn Noãn được đi lại tự do bên ngoài, nghĩa là cho phép cô trở về cuộc sống của người bình thường rồi sao ? Thậm chí, ông đã mời gia sư tới dạy cho cô được một thời gian sắc mặt của Cố Mặc dần trở nên khó coi, chính ông cũng cảm thấy sợ hãi. Tuy nhiên, dù hắn có tức giận tới đâu thì cũng chỉ nói ông ấy vài câu, bởi vì từ khi cha mẹ mất, chỉ có duy nhất ông ấy là chân thành đối đãi với hắn.“Được rồi, ông ra ngoài đi. “ Cố Mặc vừa ngồi xuống ghế, hắn đột nhiên lại nhớ ra một chuyện, “Đợi đã. Ông nói ông đã mời gia sư tới cho cô ấy ?”“Đúng vậy...”“Cô ấy học được gì rồi ?”“Ngoại trừ vẫn chưa thể nói được, cô ấy có lẽ cái gì cũng hiểu được một phần rồi.”Nếu không phải do bác sĩ đã khẳng định từ trước đó, ông còn tưởng Ôn Noãn bị câm rồi hôm đó, Cố Mặc tới gặp Ôn Noãn. Cô dường như đang rất chăm chú vào đống sách vở trước mắt, hoàn toàn không để ý tới hắn. Cố Mặc dĩ nhiên khó chịu, bởi hắn chưa bị cô ngó lơ bao giờ. Hơn nữa, hắn cũng đâu yêu cầu cô phải làm gì ngoại trừ ở bên hắn. Đến cả ăn ngủ, cô cũng được người khác chăm lo từng chút một Mặc đi đến đằng sau lưng cô, người gia sư vừa quay lại thì đã giật mình, “Cố... Cố tiên sinh...”Lúc này, Ôn Noãn mới quay đầu lại. Nhìn thấy Cố Mặc, cả người cô run bần bật. Cố Mặc không hiểu, hắn đâu có làm gì cô, tại sao phải sợ hãi như vậy ? Thế nhưng, đối với Ôn Noãn mà nói, chỉ cần nhìn vào đôi mắt của hắn thì cũng đủ để khiến cô bị doạ mất hồn rồi.“Sau này, cô không cần đến nữa.”Bởi vì đích thân hắn sẽ dạy cho Ôn Noãn mọi thứ. Ai mà biết được người phụ nữ kia lại dạy cho cô thứ quái quỷ gì khiến cô muốn rời khỏi hắn. Dường như Ôn Noãn không muốn để cô ấy đi chút nào. Cô muốn nói, nhưng không lời nói lại bị chặn ngay tại cổ họng. Cố Mặc nhìn ra, Ôn Noãn bắt đầu hiểu được mọi chuyện xung quanh rồi.“Em hẳn là muốn nói nhỉ ? Bé con, vậy thì nói yêu tôi đi.”Mặc dù hắn không cần cô phải yêu hắn, nhưng nếu cô nói vậy, hắn sẽ rất vui. Ôn Noãn hiểu mệnh lệnh của Cố Mặc, cô cố gắng để thốt ra thành lời, nhưng vẫn không làm được.“Nói đi, nói em yêu tôi. Noãn Noãn, nói đi.”“Em... em... yêu... anh...”Cố Mặc thoả mãn, hắn hôn lên trán Ôn Noãn, rồi ôm chặt cô lại.“Ngoan lắm. Bé con, nhớ lấy, em yêu tôi. Cả đời này, chỉ yêu một mình tôi.”
giam em cả đời